Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 131 - Cái gì cũng giành chỉ hại cậu thôi 2



Chương 131 - Cái gì cũng giành chỉ hại cậu thôi 2




Cái gì cũng giành chỉ hại cậu thôi 2
Lộ Dao đưa đĩa ăn cho Hắc Thứ, Hắc Thứ đeo bao tay cách nhiệt cẩn thận bỏ mì ý xoắn ốc phủ nước xốt thịt băm cà chua vào, Lộ Dao để một ly canh giá rong biển đậy nắp ở góc món chính.
Thanh Nghiên, Tiểu Trịnh, Bạch Lộ không thể vượt qua Tinh Môn, nên đóng gói canh ở phía sau.
Một người phụ trách dùng ống nhỏ giọt canh, một người cẩn thận dùng nhíp đậy nắp, người cuối cùng đưa ra cổng.
Dây chuyền sản xuất (chơi đồ hàng) tác nghiệp khá là suôn sẻ.
Nhóm Diên Vĩ và nhóm Kết Hương bên cạnh cũng tiến hành đâu vào đấy.
Người tí hon của bộ lạc Heo Đỏ nhanh chóng hiểu được ý của xếp hàng, nhận được thức ăn thì tụm năm tụm bảy ngồi trên khăn giấy, để đĩa ăn trước mặt, cúi người thổi nguội rồi cẩn thận ôm mì ý nước xốt đậm đà đầy tràn lên, thận trọng thè lưỡi ra liếm một miếng trước, mắt sáng rực lên rồi bắt đầu ăn xì xụp.
Người khá phóng khoáng như Munch, cầm được đĩa ăn thì ngồi xuống đất, thổi qua loa rồi ôm canh nóng lên, dứt khoát cúi người ăn.
“Ngon quá à!”
“Đây là gì vậy, sao thơm thế?”
Munch siêu lớn tiếng: “Cơm Lộ Dao nấu, còn ngon hơn cơm của bộ lạc Ánh Sáng nữa!”
Munch chưa từng đến bộ lạc Ánh Sáng ăn cơm nhưng không cản được “sự giẫm đạp” siêu tự tin của cậu ta.
Những người tí hon khác nghe thấy câu này, không khỏi nghiêng đầu nhìn cổng, người khổng lồ đó là Lộ Dao.
Lộ Dao muốn che mặt.
Tên nhóc Munch này, quá mù quáng rồi.
Nhìn mì ý trong nồi sắp cạn, hàng người trước mắt lại còn rất dài.
Với sức ăn bình thường của người tí hon Nitraan, một cuộn mì là có thể no rồi, cộng thêm một bát canh, tuyệt đối đủ dùng.
Nhưng nào ngờ có vài người tí hon ham ăn, ăn hết rồi lại chạy đến xếp hàng.
Họ cũng không hề che giấu, bưng đĩa ăn đã liếm sạch sẽ, chớp đôi mắt tròn xoe, ngoan ngoãn đứng phía sau.
Lộ Dao xoay đầu: “Tiểu Trịnh, nấu thêm hai gói mì.”
Bạch Lộ: “Anh Trịnh mới đi rồi. Xốt thịt băm cà chua này thơm quá.”
Lộ Dao gật đầu: “Vậy bảo Tiểu Trịnh nấu nhiều chút, tối các cô cũng ăn ở đây đi, ăn xong rồi hẵng về. Cắt đào vàng xong chưa?”
Bạch Lộ đưa đào vàng đã cắt xong đến.
Lộ Dao nhận lấy bát bắt đầu chia.
Vừa phát đồ ăn cuộn cuộn kia xong, lại phát trái cây ngon ngọt.
Người tí hon ôm bụng khó xử, thật ra họ no rồi, chỉ là do quá ngon nên không nhịn được muốn ăn thêm chút nữa.
Nhưng thật sự trái cây và bánh xếp (người tí hon Nitraan đặt tên) chỉ có thể ăn thêm chút nữa thôi.
Người tí hon bắt đầu ba người năm người vây thành một vòng, bảo một người đi xếp hàng nhận đào vàng rồi chia cho từng người.
Lúc nấu nồi mì ý thứ hai xong, dưới chân tường khách sạn nằm một hàng bụng phình lên, cúi đầu xuống nhìn thật sự giống hệt dãy núi nhấp nhô.
Lộ Dao không nhịn được chụp lại một bức ảnh, gửi vào nhóm chat nhân viên.
[Bà chủ - Lộ Dao: Tự do dâng trào.]
[Khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ: Trời ơi!!! Sao đáng yêu dữ vậy trời!!!]
[Khách sạn suối nước nóng – Cơ Thanh Nghiên: [Mèo cười điên cuồng. JPG]]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: Túi máu, túi máu, gấp!!!]
[Cửa hàng Lông Xù – Cơ Chỉ Tâm: [Ôm mặt. JPG] Phiếu Phiếu không phục, đòi tôi cũng chụp cho nó một tấm.]
[Cửa hàng Lông Xù – Cơ Chỉ Tâm: [Hải cẩu voi phương Nam béo ú.JPG]]
[Tiệm nail – Harold: @Cửa hàng Lông Xù – Bé mập Phiếu Phiếu, cái gì cũng giành chỉ hại cậu thôi.]
[Tiệm nail – Ti Kim: @Tiệm nail – Harold: Câu này cậu nói không hợp lắm nhỉ?]
[Rạp chiếu phim vượt thời không – Minh Thi: Đây là phim mới sao? Đáng yêu thật.]
[Cửa hàng Blind Box – Tuyết Ca: Linh Lan nói đúng lắm, họ trông thật sự rất ngon!]
...
Lộ Dao đăng ảnh xong thì chuồn mất tăm.
Khu phòng suối nước nóng lớn đã xây được một nửa, đã lắp xong hết hồ nước và ống nước.
Lộ Dao nhìn thấy quần áo của mấy người tí hon đã khô rồi, nhưng gương mặt, tóc và cơ thể vẫn đầy bùn.
Cô múc vài chậu nước suối nước nóng bằng một cái chậu lớn rồi chia ra để ở hồ tắm nam và nữ, bảo người tí hon nào muốn đi tắm thì xếp hàng đi tắm.
Người tí hon ăn no nằm ườn nghe nói thì giật mình tỉnh táo, có người không chịu, lăn một vòng rồi nhắm mắt lại, cũng có người từ tốn bò dậy, kéo quần áo chuẩn bị đi tắm.
Người tí hon ăn cơm, tắm rửa nhưng không chịu vào khách sạn nghỉ ngơi, cả nhóm của Munch cũng trấn thủ dưới mái hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận