Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 103 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 2



Chương 103 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 2




Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 2
Trong phòng chiếu phim, người dân Lương Kinh đi vào chậm rãi ngồi xuống nhưng không ôm theo tâm trạng mong đợi như trước kia.
Trước khi phim bắt đầu chiếu, theo lẽ thường thì sẽ có một đoạn quảng cáo và phổ cập khoa học các kiến thức về an toàn trước, sau đó đèn tắt, chỉ còn lại màn hình đang sáng lên phía trước là thu hút hết ánh nhìn của tất cả mọi người.
Một đoạn dạo đầu ngắn ngủi nhưng rất cuốn hút kết thúc, hình ảnh chầm chậm hiện rõ lên trong tiếng mõ gõ vang.
Ánh sáng mặt trời dần ló dạng phía chân trời. Tiếng bánh xe lướt qua đường đá xanh nghe có vẻ càng rõ ràng trong buổi sáng sớm hãy còn tĩnh lặng.
Két két, cạch.
Sau một tiếng phanh xe, tấm ván che bị ai đó vạch ra, tiếp theo là tiếng bước chân vội vã, có người chạy qua chạy lại không ngừng dỡ hàng từ trên xe xuống.
Làn gió khẽ thổi qua làm lá cờ bay lên.
Sau khi nhìn thấy chữ to thêu trên lá cờ, nhất thời những tiếng xôn xao nổi lên trong đám đông đang xem phim.
"Bún riêu huyết vịt Chu thị"
Chẳng phải đây là quán bún riêu huyết vịt nhà Chu đại nương đó sao?
Chỉ là một quán ăn ven đường bọn họ thường xuyên ghé qua thôi, không ngờ lại có ngày được đưa lên phim chiếu.
Chu đại nương cũng xuất hiện trong ống kính.
Quần áo trên người người phụ nữ rất gọn gàng, gian hàng cũng cực kỳ ngăn nắp và sạch sẽ. Bà tháo nồi canh, huyết vịt, mầm đậu và cải xanh từ trên xe ba gác xuống, không thứ gì là không tươi mới ngon lành.
Ống kính máy quay kéo ra xa bắt trọn hình ảnh cả con đường. Xung quanh dần dần vang lên tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng phanh xe và tiếng vó ngựa.
Quầy bán đậu hủ, bánh bao, quẩy chiên dầu, sữa đậu nành, bán thịt,... Chủ các quầy hàng bắt đầu cao giọng mời chào. Cả khu phố dài tỉnh giấc trong hơi thở bình dị bình thường nhất. Đây cũng là cách bắt đầu ngày mới của phần lớn người dân Lương Kinh.
Trong phòng chiếu phim, người xem nhìn những hình ảnh nhộn nhịp kia mà cứ có cảm giác như mùi thức ăn quen thuộc đang quanh quẩn nơi chóp mũi, lại không khống chế được mà lén lút nuốt nước miếng.
Đây chính là con phố ngày nào bọn họ cũng phải đi qua. Nó không thay đổi gì cả, một con đường đi tới đi lui luôn sẽ gặp được món bọn họ đã từng ăn.
Đoạn này là Lộ Dao, Chu Châu và Khốc Bát quay người đi đường. Bọn họ dùng hết chừng ba buổi sáng mới lọc ra được những hình ảnh tốt nhất để đưa vào phim.
Trong phòng chiếu phim nào đó, Chu đại nương và hàng xóm rủ nhau đi xem chiếm gần nửa chỗ ngồi trong phòng.
Bình thường Chu Châu luôn có mặt ở rạp. Lúc Phó Trì cắt nối biên tập phim, lần nào nàng ta cũng chạy qua liếc nhìn, thành ra về đến nhà không kiềm chế được mà nói mấy câu.
Mấy thứ phức tạp quá thì nàng ta không nói được, Chu đại nương nghe cũng chẳng hiểu nên nàng ta chỉ nói đến chuyện những hình ảnh mở hàng quán bún trước đó Lộ Dao đến quay của nhà bọn họ cũng được đưa vào phim.
Chu đại nương vừa quay đầu đã không nhịn được mà đem chuyện này đi tán dóc với hàng xóm, làm tất cả mọi người đều mong chờ, thậm chí còn hẹn nhau nghỉ bán nửa ngày đi xem bộ phim mới này nữa.
Bây giờ thấy hình ảnh trên phim đẹp hơn những gì trong tưởng tượng, còn khí thế ngất trời nữa khiến bọn họ cứ tròn mắt nhìn nhau mãi, không thể che giấu được niềm vui trên mặt.
Ống kính bắt đầu từ con phố dài nhộn nhịp, giống như một đôi mắt vừa tò mò vừa bình tĩnh, từ từ quay đến hiệu sách mới mở, tiệm cầm đồ, cửa hàng son phấn, quán trà đang được dọn dẹp, bếp sau đang bận rộn hối hả của một cửa hàng bánh ngọt, quán rượu, còn có cả những học sinh đang trên đường đi học nhẹ nhàng lách qua người đi đường để vọt lên phía trước nữa...
Đoạn phim chỉ ngắn ngủi mấy phút nhưng lại kéo người xem đang ngồi trước màn hình vào buổi sáng quen thuộc ở Lương Kinh.
Một giây tiếp theo, một chuyện lạ lùng xảy ra.
Trên phố Tùng An, cái cửa hàng đã bị bỏ trống từ lâu nằm giữa Xuân Hi Lâu và phòng đọc sách Vinh Hỉ đột nhiên được gắn bảng hiệu mới, có vẻ như sắp khai trương.
"Rạp chiếu phim vượt thời không Lộ Dao."
Một cái tên kỳ quái không rõ nghĩa là gì. Càng bắt mắt hơn chính là phong cách trang trí vừa ngang ngược vừa mới mẻ kia, hoàn toàn không hề cân nhắc đến việc người dân ở đây tiếp thu được một cửa hàng mặt tiền gai mắt như vậy không.
Người dân phố Tùng An cùng xúm lại bàn tán rôm rả.
Cảnh tượng này coi như là được tái hiện bởi vì mỗi lần rạp chiếu phim chiếu trailer phim mới, người dân đều sẽ vây tới xem.
Phó Trì đã đặt thêm ghế ở tầng một và tầng hai, quay được rất nhiều cảnh tương tự. Sau khi cắt nối biên tập và mời người lồng tiếng, anh ta thành công tái hiện được cảnh tượng lúc rạp chiếu phim mới mở cửa và phản ứng của người dân Lương Kinh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận