Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 684 - “Hai người như thế khiến tôi rất khó xử.” 2



Chương 684 - “Hai người như thế khiến tôi rất khó xử.” 2




“Hai người như thế khiến tôi rất khó xử.” 2
Lộ Dao giới thiệu họ với các nhân viên của cửa hàng dịch vụ chạy vặt: “Lục Minh Tiêu, nhân viên chạy vặt số bảy, hôm nay chính thức nhận việc. Nhân viên chạy vặt số tám Bất Độc, nhân viên chạy vặt số chín Ma Bảo, hai người họ cần huấn luyện thêm một ngày. Hai ngày nay họ sẽ học giao hàng trước, những lúc không có đơn đặt hàng thì sẽ đi theo Harold để làm quen với đường xá nơi đây, tìm hiểu các công việc thường ngày của nhân viên chạy vặt.”
Bất Độc và Ma Bảo đã từng gặp nhau ở đại lục Phù Thế nhưng lần nào cũng trong tình thế khá căng thẳng nên chỉ kịp chào hỏi nhau, không nói được thêm câu nào.
Bây giờ xem ra cả hai đều rất lạnh lùng, xa lánh mọi người, không ai chịu chủ động nói chuyện cả.
Nhân viên chạy vặt ít nhiều cũng hiểu được phần nào tình hình, họ thấy Bất Độc và Ma Bảo không có gì đáng nghi cả, chỉ có Chiếu Dạ là lén lút lùi người về phía sau, cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình.
Tối qua Đinh Tình không nói gì nhưng lúc này đã không chịu được nữa, phải lên tiếng hỏi Lộ Dao: “Họ vẫn còn nhỏ như thế, còn bên ngoài thì đầy rẫy zombie, bảo họ đi giao hàng thật sự không sao sao?”
Lộ Dao: “Có Harold dẫn dắt có lẽ không vấn đề gì đâu.”
Lộ Dao quay đầu dặn dò Bất Độc và Ma Bảo: “Nếu như không quen thì đừng gắng gượng quá, cứ bảo chú Harold đưa hai cậu về là được.”
Người Harold cứng đờ, đưa tay ra xoa đầu Ma Bảo: “Sao tôi lại không nhớ mình có nhiều cháu trai như vậy nhỉ, tên nhóc này ở đâu ra thế?”
Ma Bảo mím môi, cậu nhóc cố nhịn.
Cậu nhóc chỉ là con của chồng trước, thậm chí còn danh không chính ngôn không thuận nữa.
Lộ Dao đáp: “Cậu nhóc này tên Ma Bảo, có lẽ anh đã từng gặp ở tiệm net rồi.”
Harold chỉ trêu chọc Ma Bảo cho vui nhưng thấy tên nhóc này câm như hến không nói gì thì cũng không trêu chọc cậu nữa.
Hiếm khi nhân viên của cửa hàng có thể ngồi lại với nhau ăn sáng, Lục Minh Tiêu có đơn, sau đó các nhân viên chạy vặt khác cũng lần lượt ra ngoài.
Vốn Harold muốn đưa Bất Độc và Ma Bảo theo.
Nhưng sau khi ăn cơm xong thì Ma Bảo lại dính chết bên người Lục Minh Tiêu không chịu đi.
Lộ Dao bảo Harold đưa Bất Độc ra ngoài, còn Ma Bảo thì ném lại cho Lục Minh Tiêu.
Lục Minh Tiêu thở dài: “Tôi cũng là người mới mà.”
Lộ Dao đáp: “Đứa nhỏ này thích anh, nó ấm ức đến mức sắp khóc rồi kìa, chăm sóc nó đàng hoàng vào.”
Lục Minh Tiêu hết cách, chỉ có thể đưa Ma Bảo ra ngoài.
Tối qua cô đã phủ rộng phạm vi mạng lưới nguyện lực lên đến năm mươi kilomet, trước mắt nhân viên chạy vặt đã đủ nên Lộ Dao cũng không định ra ngoài làm gì.
Cô phải ở lại cửa hàng để lập ra kế hoạch cho hoạt động Trung thu, lúc những người khác bận không làm được thì cô mới nhận đơn giao hàng.
Chương Thư phụ trách quan sát hệ thống, Lộ Dao thì ngồi trong đại sảnh làm việc.
Đinh Tình không cần trông coi cửa hàng nữa nên báo lại với Lộ Dao một tiếng rồi về nhà mình sửa sang lại chỗ ở.
Đinh Tình thay cửa nhà mình trước, sau đó lắp thêm một cánh cửa kính dày bên trong, bên ngoài thì thêm một cánh cửa cuốn, căn gác dùng để nghỉ ngơi cũng phải thay một cánh cửa khác.
Bà chủ nói đợi cô ấy dọn dẹp xong thì sẽ giúp cô ấy gia cố lại, Đinh Tinh rất mong chờ vào chuyện này.
Đinh Tình gặp được tiểu đội bốn sinh viên đại học ngay trước cửa, cô ấy cứ cảm thấy hình như họ còn tràn trề năng lượng hơn cả ngày hôm qua nữa.
Trước khi xảy ra chuyện Đinh Tinh cũng giống như họ, cũng là một cô sinh viên đại học, nhưng tiếc là cô ấy không thể quay lại khoảng thời gian lúc trước được nữa.
Cô ấy khẽ gật đầu, định chào hỏi họ.
Lúc sáng khi đám người Đường An Kỳ thức dậy thì thấy hộp bánh mì sandwich và mì ý được đậy lại tối qua vẫn còn hơi ấm.
Trong hộp là một phần mì ý, bốn chiếc bánh mì sandwich bò vuông vức.
Bốn người họ chia đều phần mì ý và sandwich ra, được ăn bữa ăn phong phú nhất trong hai tháng nay trước khi ra ngoài nên đương nhiên tâm trạng rất tốt rồi.
Họ vui vẻ chào hỏi Đinh Tình rồi đi gọi hai anh em Trịnh Hàm.
Tối hôm qua họ đã hẹn nhau sáng nay cùng đi thu thập nguyên vật liệu, đến chiều thì sẽ sửa sang lại chỗ ở.
Trịnh Hàm và em gái đang ăn sáng, nghe thấy âm thanh thì lập tức dẹp hộp bánh quy vào, nhanh chóng lau miệng rồi chạy ra ngoài mở cửa.
Những gia đình ở gần cửa hàng dịch vụ chạy vặt hầu như sáng sớm đều đã ra ngoài nên trước cửa tiệm rất vắng lặng.
Thỉnh thoảng lại nghe thấy một loạt âm thanh vang lên, Lộ Dao ngẩng đầu nhìn đám người đang kéo thùng rác đi ngang qua cửa tiệm.
Kể từ lúc Harold tặng thùng rác cho khách hàng vào lần trước thì thùng rác dần trở thành một trong những vật dụng vận chuyển thịnh hành nhất hiện nay. Trong số đó còn có xe đẩy của các siêu thị và xe đẩy mini dùng để lấy hàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận