Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1319 -



Chương 1319 -



Hoà Mễ vừa ngạc nhiên vừa phấn khích: “Cánh cửa này cứ như có thể thông đến một thế giới khác ấy.”Kỷ Hân lập tức phản bác lại ngay: “Sao có thể được chứ…”Hai người họ cứ chần chừ mãi vẫn chưa chịu lên lầu, sau khi Nhan Thượng Thanh dạo hết nửa vòng trên lầu hai thì cuối cùng cũng đã nhớ ra chuyện chính, vội vàng chạy xuống tìm người.Lúc xuống đến Nhan Thượng Thanh thấy hai người họ đang đứng yên bên cạnh cửa sổ sát đất thì đã cố gắng kìm chế cảm giác phấn khích đang dâng trào của mình lại, bước qua đó nói với họ: “Nơi này rất thần kỳ đúng không?”Hoà Mễ bị dọa cho giật mình, khi thấy người vừa mới lên tiếng là Nhan Thượng Thanh thì mới thở phào nhẹ nhõm: “Đạo diễn Nhan, lúc nãy anh đi đâu thế?”Nhan Thượng Thanh: “Tôi ở trên lầu hai.”Kỷ Hân: “Đạo diễn Nhan, rốt cuộc đây là đâu thế? Tôi và cô Hòa đều cảm thấy nơi này khá bất thường.”Nhan Thượng Thanh cũng đứng cạnh cửa sổ sát đất đó, tham lam nhìn ra thế giới khác thông qua lớp cửa kính mỏng kia: “Phó Trì nói đây là một con phố khá thần kỳ, mỗi một cửa hàng trong khu phố này đều có liên kết với một thế giới thật. Mỗi một thế giới đều khác nhau, còn rạp chiếu phim vượt thời không mà chúng ta đang đứng lại liên kết với một vương triều thời kỳ phong kiến có tên là “triều Đại Vũ”. Ở đây có quân vương, có triều thần, có bách tính, còn chủ nhân của khu phố thương mại này đã mở một rạp chiếu phim ở thế giới này.”Hoà Mễ và Kỷ Hân quay đầu lại nhìn Nhan Thượng Thanh, cứ như đang muốn thông qua đôi mắt của anh ta để xác định xem đối phương có còn tỉnh táo không.Nhưng Nhan Thượng Thanh lại không hề phát hiện ra, vẫn nhìn ra ngoài con phố trước mặt: “Phó Trì từng làm việc ở đây, chẳng trách lại có một khoảng thời gian biến mất không thấy tăm hơi đâu. Tạ Tu Lương cũng từng đến đây tham quan. Sau khi rời khỏi đây thì sự nghiệp của họ đều thu được thành quả lớn, bước lên một tầng cao mới. Tôi đã quyết định rồi, cho dù có phải trả cái giá đắt thế nào thì tôi cũng phải ở lại đây để xem thử cuộc sống của bách tính ở triều Đại Vũ.”Sau khi Hoà Mễ và Kỷ Hân chắc chắn Nhan Thượng Thanh không hề đùa thì cảm xúc càng ngổn ngang hơn, lý trí đang điên cuồng nhắc nhở họ rằng “đây nhất định là một trò lừa nào đó, trên đời này sao lại có một nơi thần kỳ như thế chứ”, nhưng nơi đáy lòng họ lại có một giọng nói đang dụ dỗ, đang khuyến khích họ rằng “thế giới trong và ngoài cửa khác nhau không phải là chứng cứ sao? Bình thường luôn mơ mộng được xuyên không, được sống một cuộc đời mới, được thay đổi số mệnh, vậy tại sao một con phố liên kết được với thế giới khác lại không thể tồn tại cơ chứ?”.Hoà Mễ là biên kịch nên từ nhỏ đã thích đọc các loại sách giàu trí tưởng tượng, thường xuyên đắm chìm trong các thế giới ảo tưởng, bây giờ cô ấy đang lặng lẽ tự thuyết phục bản thân.Đây quả thật là thiên đường trong mơ của cô ấy!Còn Kỷ Hân thì lại suy đi nghĩ lại nhiều lần, cho dù có thừa nhận sự tồn tại của khu phố thương mại ở dị thế giới này hay không thì cô ta cũng phải ở lại đây với đạo diễn và biên kịch.Thi Tân Tập bị từ chối không cho vào, đây chính là cơ hội của cô ta.Nhưng cho đến bây giờ thì Kỷ Hân vẫn không tài nào hiểu được mục đích Nhan Thượng Thanh muốn đến đây là gì.Nếu nói đến học hỏi thì một thế giới cổ đại được liên kết với rạp chiếu phim có nền văn minh và kỹ thuật đều không phát triển bằng thời hiện đại như triều Đại Vũ thì có ai có thể dạy được cô ta chứ?Màn hình lớn ngoài sảnh chờ bắt đầu chiếu đoạn quảng cáo thỏi son mới được ra mắt của Yên Chi Lâu, diễn viên trong đoạn quảng cáo vẫn là cô nương được mời từ Lương Hồng Quán.Non xanh nước biếc, cô gái với bộ quần áo màu xanh cầm trên tay cây ô giấy dầu, ung dung ngồi giữa con thuyền lênh đênh trên mặt hồ, cô gái đó nghiêng người vốc nước, bên dưới tán ô lộ ra một vệt má hồng nhạt như cánh hoa, làm nổi bật những gợn nước lăn tăn trên mặt hồ, trông như một nét đẹp chấm phá kỳ ảo giữa vùng sông núi này.Rõ ràng là không nhìn thấy gương mặt của cô gái đó nhưng lại khiến người xem nảy ra vô vàn suy nghĩ.Kỷ Hân lẩm bẩm: “Đẹp quá đi…”



Bạn cần đăng nhập để bình luận