Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 737 - Biển Eden và nước Hoàng Kim 3



Chương 737 - Biển Eden và nước Hoàng Kim 3




Biển Eden và nước Hoàng Kim 3
Cơ Chỉ Tâm: “Được thôi. Sau mười giờ tối nay, nhóm khách hàng đầu tiên sẽ đến. Họ là bạn bè do giám đốc Thời giới thiệu đến, giám đốc Thời cũng sẽ đến cùng.”
Lộ Dao: “Ừm. Vậy cậu thông báo với nhân viên của khách sạn một tiếng trước, nhớ là nhắc nhở giám đốc Thời và bạn bè của anh ấy đừng đừng dọa nhân viên trong tiệm, đặc biệt là đám người tí hon.”
Vốn cô muốn nghỉ ngơi đàng hoàng nhưng kết quả lại bất chợt vòng về công việc.
Mãi cho đến khi Phiếu Phiếu bưng theo một bát mì hải sản bước từ dưới lầu lên thì mới có thể ngắt ngang cuộc đối thoại của Lộ Dao và Cơ Chỉ Tâm, nếu không thì hai người họ sẽ nói cho đến khi Lộ Dao rời đi mất.
Lộ Dao ăn hết một bát mì hải sản to dưới sự giám sát của Lệ Lệ và Phiếu Phiếu mới được rời khỏi đây.
———
Nước Hoàng Kim.
Thành phố Cao Thăng, đường Quan Âm.
Lộ Dao vừa bước vào cửa hàng thì đã chạm mặt với khách hàng đang xếp hàng.
Kể từ khi bắt đầu kinh doanh cửa hàng dịch vụ chạy vặt thì đây là lần đầu tiên cô gặp tình huống như thế, khách hàng đứng xếp hàng từ trong sảnh ra đến ngoài cửa.
Lúc này trời đã chập tối nhưng người đứng xếp hạng để đổi quà từ sự kiện vẫn còn rất nhiều.
Nhân viên chạy vặt vẫn chưa về, Chương Thư ở phía sau phụ trách theo dõi hệ thống chạy vặt, ngoài đại sảnh chỉ có một mình Đinh Tình phụ trách đổi quà cho khách hàng.
Cô ấy làm việc rất cẩn thận, không hấp tấp, không vội vã, cẩn thận kiểm tra danh thiếp đã sử dụng của từng khách hàng, hướng dẫn khách hàng lựa chọn vật phẩm muốn đổi trên chiếc máy tính bảng mini, sau khi chắc chắn là không thay đổi quyết định nữa thì cô ấy mới thu lại số danh thiếp đã sử dụng rồi đưa vật phẩm cho khách hàng.
Tuy hiệu suất làm việc hơi chậm nhưng hình như khách hàng đang xếp hàng lại không sốt ruột gì cả, không thúc giục, cũng không làm ồn, xếp hàng một cách rất văn minh.
Lộ Dao bước ra đường xem thử, bên ngoài còn khoảng tầm năm hoặc sáu mươi người nữa đang xếp hàng.
Người cũng không nhiều nhưng cửa hàng dịch vụ chạy vặt sắp đến giờ đóng cửa rồi.
Thời tiết của thành phố Cao Thăng cũng không được tốt lắm, bầu trời xám xịt, mây tụ lại rất nhiều, có lẽ lát nữa sẽ có mưa.
Lộ Dao quay lại tiệm rồi vòng ra sau quầy đổi vật phẩm, đứng bên cạnh Đinh Tình, mời khách hàng đang xếp hàng phía sau bước lên trước.
Từ lúc Lộ Dao bước vào tiệm là Đinh Tình đã thấy cô rồi, cuối cùng cũng đợi được bà chủ về, cô ấy liên tục quay đầu nhìn sang Lộ Dao, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Lộ Dao cảm nhận được ánh mắt của cô ấy đang nhìn mình: “Cửa hàng đã xảy ra chuyện gì sao?”
Đinh Tình khẽ gật đầu, muốn nói gì đó nhưng sau đó lại lắc đầu: “Xảy ra chút vấn đề, nhưng may là có Harold và những nhân viên chạy vặt khác ở đây nên chuyện chẳng mấy chốc đã được giải quyết rồi.”
Lộ Dao: “Ừm, vậy lát nữa hãy nói, xử lý công việc trước đi.”
Cửa hàng dịch vụ chạy vặt là cửa hàng mới, hoàn cảnh xung quanh đây cũng khá đặc biệt nên số lượng người dân ở quanh đây cũng không nhiều lắm, nhưng sự kiện đổi nguyên vật liệu có thể nói là đã đâm trúng điểm yếu hiện tại của khách hàng, từ sáng đến giờ nhận được rất nhiều phản hồi tích cực.
Vì để tránh một số phiền phức không đáng có nên những nguyên vật liệu mà khách hàng đổi từ cửa hàng dịch vụ chạy vặt sẽ được thống nhất đựng trong túi da, túi có thể chống thấm, quy cách của túi như nhau hết, như thế sẽ không thể thấy được đồ vật bên trong.
Không cần biết khách hàng lấy bao nhiêu danh thiếp đến đổi nguyên vật liệu, lúc đổi xong thì đều cầm cùng một chiếc túi giống hệt nhau, người khác cũng không thấy được thứ mà đối phương đã đổi.
Thêm một người giúp hiệu suất công việc tăng lên rõ rệt.
Lộ Dao đã quen với việc tiếp đãi khách hàng như thế, cô rất thân thiện với mọi người, tay chân cũng rất nhanh nhẹn.
Đinh Tình đứng bên cạnh cũng không dám tin vào mắt mình.
Cô ấy luôn cho rằng bà chủ cũng giống với những nhân viên chạy vặt khác, là người lãnh đạo thiên về vũ lực hơn, nhưng không ngờ bà chủ làm những việc lặt vặt này lại trơn tru như thế, thậm chí còn thuần thục hơn cả cô ấy nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận