Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 312 - Gấu trúc tinh bị ‘bốc phốt’ 3



Chương 312 - Gấu trúc tinh bị ‘bốc phốt’ 3




Gấu trúc tinh bị ‘bốc phốt’ 3
Giảo Nương không hiểu tại sao nhân viên Nhân tộc của quán net lại thích một con bán yêu như vậy, nhưng nghĩ đến dáng vẻ đáng thương khi bị nựng thành búp bê rách của Hùng An An, nàng vẫn nói với Lộ Dao một tiếng.
Lộ Dao nghe xong nghiêm túc gật đầu: “Để tối tôi nói họ sau này thấy nhóc gấu trúc tinh thì kiềm chế lại chút.”
Giảo Nương ra khỏi phòng nghỉ không đóng kín cửa, bên ngoài ồn ào, âm thanh hỗn tạp, nhóc gấu trúc tinh không khỏi thấy tò mò, bèn áp sát lên khe cửa ngóng ra ngoài, cậu nhóc thấy Lộ Dao và Giảo Nương đang nói chuyện với nhau, còn tưởng không ai để ý nên lén chạy khỏi phòng nghỉ.
Lộ Dao nhìn cái đã thấy cậu nhóc rồi, ngồi xổm xuống đón lấy ôm vào lòng, cúi đầu vùi vào chiếc bụng mềm của nhóc gấu trúc tinh: “Đã dùng Thanh Khiết phù và Lưu Hương hoàn, hít vào quả thật vừa thơm vừa mềm.”
Hùng An An nhìn Giảo Nương xin “cứu mạng”.
Giảo Nương: “...”
Chung Liên Gia đứng sau quầy bar khao khát nhìn qua: “Bà chủ ơi, tôi có thể ôm cậu ấy chút không?”
Lộ Dao đưa sang: “Giảo Nương nói nhóc ấy không thích bị nam hôn, anh kiềm chế chút nhé.”
Chung Liên Gia: “Vâng.”
Hùng An An: “... Ứm ựm—”
Cứu mạng!!!
Giảo Nương bịt miệng.
Tình yêu của Nhân tộc hiếm khi lâu dài, có lẽ qua vài tháng sẽ ổn thôi. Nhóc gấu trúc tinh ráng chịu chút đi nhé.
Lộ Dao vẫn nhìn nhóc gấu trúc tinh nằm trong lòng Chung Liên Gia, cơn giận qua đi, nhìn lại tên nhóc này, thật sự nhìn sao cũng thấy dễ thương.
Bỗng dưng, Lộ Dao cảm nhận được một cơn ớn lạnh sống lưng rất dữ dội như bị con gì cắn.
Lộ Dao quay đầu lại.
Trạch Duyên đứng trước khe hở ma khí, mắt đỏ ngầu chăm chú nhưng không phải nhìn Lộ Dao.
Lộ Dao nhìn theo ánh mắt anh, lướt ngang qua mình nhìn Hùng An An, vẻ mặt khó hiểu. Chẳng lẽ Trạch Duyên cũng thích gấu trúc sao?
Lần trước, sau khi cô hỏi anh chuyện của Ma Quân thì anh đã tức giận quay đầu trực tiếp bỏ về Ma vực, không thèm đến tận mấy hôm.
Lộ Dao nghĩ khó khăn lắm anh mới đến một chuyến, nên quay người đòi Hùng An An từ trong tay Chung Liên Gia, đi qua đưa đến trước mặt Trạch Duyên: “Có muốn ôm không?”
Trạch Duyên: “?”
Lộ Dao: “Tôi còn tưởng anh thích.”
Trạch Duyên nhíu mày, rũ mắt nhìn gấu con trong lòng Lộ Dao, lưỡng lự.
Hùng An An hơi sợ Trạch Duyên, hai cái móng gấu lúng túng đưa qua đưa lại, đôi mắt tròn xoe trong veo ngây thơ, nhưng chàng trai đối diện chẳng chút phản ứng.
Vì để giảm bớt sự gượng gạo, nhóc gấu trúc tinh chợt nghiêng đầu giơ móng lên quơ nhẹ một vòng cung nhỏ, dè dặt: “Ứm?”
Toàn Phong nhìn không nổi nữa, ở bên cạnh bứng Hùng An An đi rồi nói nhỏ: “Bà chủ, Tôn Thượng có chuyện muốn nói với ngươi.”
Lộ Dao nâng mắt, hiếu kỳ nhìn Trạch Duyên: “Chuyện gì vậy?”
Tai Trạch Duyên đỏ lên, bàn tay buông thõng bên người cuộn lại rồi thả ra: “Ra ngoài nói.”
Trạch Duyên kéo Lộ Dao dậy, xoay người bước vào khe hở ma khí.
Toàn Phong xách Hùng An An trong tay, trên đầu là Ma Bảo, mắt lại nhìn Chu Nghênh và Đan Tê chơi game.
Trong nửa tháng Toàn Phòng và Ma Bảo làm việc gán nợ ở quán net đã tiếp xúc với trò này rồi, mấy ngày không đến, hình như những con yêu ma này đã chơi giỏi hơn trước rất nhiều, trò này trông có vẻ chơi vui hơn rồi.
Ma Bảo vỗ mạnh lên đầu Toàn Phong: “Tôn Thượng dẫn Lộ Dao đến ma vực rồi kìa!”
Lộ Dao không đề phòng bị Trạch Duyên túm vào khe hở ma khí.
Khe hở ma khí có đôi phần khác với tưởng tượng của Lộ Dao, gọi là khe hở vì chính giữa thật sự có một khe hở không gian tối thui vừa bé vừa chật, chỉ đủ một người đi qua.
Lộ Dao không thấy gì nên bước chân hơi chần chừ. Mới đầu Trạch Duyên nghiêng người nắm lấy cổ tay cô, lúc này trượt xuống men theo cổ tay nắm lấy bàn tay cô, nói nhỏ: “Đừng sợ, ra ngoài ngay thôi.”
Đúng như anh nói, khe hở ma khí không dài, đi khoảng hai mươi bước thì phía trước đã thoáng xuất hiện một tia sáng mờ ảo rồi từ từ kết thành hình dáng của cánh cửa rộng.
Khi bước ra khỏi ngạch cửa là một con hẻm ở Nhược Thủy Uyên thành của Ma vực.
Cánh cửa khe hở ma khí được khảm trên tường, có hai ba Ma tộc đang đứng đó, hình như đang xếp hàng chuẩn bị đến quán net.
Trông thấy Trạch Duyên và Lộ Dao ra khỏi cửa thì họ đều có biểu cảm ngạc nhiên, bị Trạch Duyên nhìn quét qua một cái chợt im như hến, cúi đầu rũ mắt, khom người vái chào.
Chao ôi, con phố này hôm nay quét sạch thật đấy.
Ở Ma vực, Trạch Duyên tuyệt nhiên không cần kiêng dè người khác, giơ tay ngưng tụ ma khí, ma khí hóa thành một con rồng đen. Anh đưa Lộ Dao cưỡi rồng bay lên trời, trong nháy mắt đã biến mất trên bầu trời màu mực.



Bạn cần đăng nhập để bình luận