Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 449 - Kinh doanh thử 2



Chương 449 - Kinh doanh thử 2




Kinh doanh thử 2
Lộ Dao kéo ghế ra ngồi trước cửa, đặt một cái đĩa vuông lên trên đùi, tay lật lật trong đĩa chọn ra những viên đá có màu sắc đẹp, độ trong suốt cao và vẫn còn chút ít năng lượng ma pháp.
Lúc này, một bóng người đi ngang qua cửa hàng mô hình.
Bước chân của người nọ khá kỳ dị, đi một bước lại dừng một chút, tốc độ rất chậm.
Lộ Dao nhìn chằm chằm bóng lưng người kia, trong lòng hơi nghi ngờ nên đã thử cất lời hỏi thăm: "Cô Lưu?"
Người vừa đi ngang qua này chính là Lưu Tịnh, nhân viên quản lý ở ban quản lý khu phố.
Tối qua trước khi rời đi cô ấy có giới thiệu tên mình với Lộ Dao.
Nhưng Lưu Tịnh như không hề nghe thấy, cũng không quay đầu lại mà vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Lộ Dao cảm thấy cảnh tượng này thật kỳ lạ, bèn đặt cái đĩa xuống đất rồi đứng dậy, đi xuống bậc tam cấp đuổi kịp Lưu Tịnh sau đó kéo cánh tay cô ấy lại: "Lưu Tịnh."
Lưu Tịnh chợt hoàn hồn. Cảm nhận được lực kéo trên cánh tay, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn Lộ Dao bằng vẻ mặt ngạc nhiên: "Là cô à?"
Lộ Dao nhíu mày nhìn cô ấy: "Cô sao vậy? Cảm nắng hả?"
Bây giờ hơn mười giờ sáng rồi, ánh mắt trời đã bắt đầu trở nên gay gắt.
Trên đường lại người đến người đi tấp nập, tựa như lại khôi phục sự náo nhiệt của buổi tối.
Lưng Lưu Tịnh bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Cô ấy ngơ ngác nhìn Lộ Dao, vẻ mặt càng ngày càng tái.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà cô ấy đã không nhớ nổi rốt cuộc vừa rồi mình đang làm gì.
Lộ Dao cầm tay Lưu Tịnh nói: "Đi, vào cửa hàng ngồi một chút."
Lưu Tịnh bị động đi theo Lộ Dao vào cửa hàng mô hình.
Hai người không hề phát hiện ra có người đã trông thấy và để ý đến cảnh tượng này, còn liên lạc ngay với phòng an ninh của nhà thờ khu Tây.
Lộ Dao quay lại cửa hàng, tiện thể cầm cả đĩa đá quý đã chọn xong kia về luôn.
Cô đỡ Lưu Tịnh ngồi xuống bên chiếc bàn tròn thủy tinh vừa đặt xong, sau đó lại đi rót nước cho khách.
Lưu Tịnh ngồi xuống cạnh bàn.
Trên bàn bày những đóa hoa tươi mới ướt át, mùi hương thơm phức từ từ chiếm lấy suy nghĩ chậm lụt của Lưu Tịnh.
Cô ấy chậm rãi nhìn sang chỗ khác, thấy một bông hồng to đang rũ xuống bên mép bàn, bên cạnh còn có rải rác mấy bông hoa cát tường, dạ lan hương, cẩm chướng, loa kèn, lá chanh và tuyết mai nên không khỏi muốn giơ tay chạm vào.
Lúc này, Lộ Dao bưng nước tới nên Lưu Tịnh vội vã rụt tay lại.
Lộ Dao đặt cốc nước xuống bàn rồi ngồi xuống đối diện cô ấy: "Hoa này vừa được đưa tới, tiếc rằng bình hoa mà tôi chuẩn bị không hợp với chúng nên còn chưa kịp cắm vào."
Đúng là bên cạnh bàn có một bình hoa màu trắng miệng hẹp thật.
Lưu Tịnh nhìn chằm chằm cái bình kia một hồi, lại nhìn đống hoa chiếm mất nửa cái bàn, đắn đo suy nghĩ mãi rồi thấp giọng nói: "Cho tôi thử một chút được không?"
Lộ Dao không hiểu ý cô ấy là gì.
Hai tay Lưu Tịnh siết chặt vào nhau, đôi mắt cụp xuống đầy xấu hổ: "Trước kia tôi từng học cắm hoa mấy năm, có điều đã lâu lắm rồi không đụng tới. Nếu cô không chê thì cho tôi thử một chút nhé? Dùng cái bình này luôn cũng được."
Thấy cô ấy có vẻ đã tỉnh táo hơn nhiều rồi nên Lộ Dao đáp: "Vậy làm phiền cô."
Hoa này được đặt từ tiệm hoa tươi nằm trên cùng một con đường với trung tâm bổ túc trẻ em, đã được xử lý trước rồi nên chỉ cần tỉa rễ rồi cắm vào bình nữa là được.
Lưu Tịnh cực kỳ vui mừng. Cô ấy cầm một cành cát tường lên ngay nhưng lại hơi không quen lắm, trông như không biết bước tiếp theo nên làm gì vậy.
Lộ Dao bèn hỏi: "Cần chuẩn bị thêm thứ gì nữa hả?"
Lưu Tịnh lấy lại tinh thần rồi nhẹ giọng nói ra mấy dụng cụ và nguyên liệu.
Lúc mở khách sạn suối nước nóng, Lộ Dao bắt đầu cảm thấy hứng thú với việc làm vườn và cắm hoa, trong kho hàng cá nhân cũng vẫn còn nguyên liệu trước kia cô học làm dư lại. Lộ Dao chọn chọn lựa lựa tìm được mấy thứ phù hợp với yêu cầu của Lưu Tịnh.
Lưu Tịnh cũng không nghi ngờ gì, nhận được đồ là bắt tay vào tu bổ hoa chuẩn bị cắm.
Lộ Dao ngồi đối diện cô ấy lựa đá quý tiếp.
Lưu Tịnh: "Cửa hàng tối hôm qua và hôm nay đúng là khác nhau trời vực. Hiệu suất làm việc của cô cao ghê."
Lộ Dao không ngẩng đầu lên mà chỉ đáp: "Dù sao thì tôi cũng làm việc này rất nhiều lần rồi."
Sự chú ý của Lưu Tịnh đang dồn hết lên mấy bông hoa. Hoa này vừa tươi vừa mềm mại, rất thơm nữa, cứ như vẫn còn vương mùi tươi mát của ánh nắng ban mai và sương sớm làm cô ấy cực kỳ thư giãn. Thế nên lời của Lộ Dao thoảng qua bên tai nhưng cô ấy không nghĩ nhiều.
Sau khi chọn được một ít đá quý khá ưng ý, Lộ Dao chuẩn bị lát nữa sẽ làm thành bình hoa cho Lưu Tịnh cắm thêm bình nữa.
Bên ngoài cửa hàng mô hình, Từ Tranh Vanh và Nhậm Do cầm chặt dụng cụ trói buộc đặc chế trong tay dựa vào bên cửa cẩn thận nghe ngóng tình huống bên trong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận