Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 372 - Ta không thích nàng ta 2



Chương 372 - Ta không thích nàng ta 2




Ta không thích nàng ta 2
Vẻ mặt Lộ Dao vẫn không thay đổi, còn có tâm trạng nói nhảm với anh ta: "Đúng là anh nói năng mất lịch sự thật."
Lưu Nhất Khê lập tức trưng ra gương mặt đau khổ: "Không được đâu, thật sự không thể nào! Cô có hỏi lại một trăm lần cũng không thể, tăng gấp ba lần tiền lương cũng không luôn!"
Lộ Dao lại quay sang nhìn Mai Tuyết.
Mai Tuyết hiền hòa hơn nhiều, chỉ chớp mắt vô tội nói: "Tôi chỉ là một họa sĩ không biết gì thôi mà.”
Lộ Dao: "... Vậy hai người xem bao lâu thì được? Nếu tính theo thời gian khi mà mọi chuyện đều suôn sẻ ấy."
Mai Tuyết: "... Ba tháng?"
Lưu Nhất Khê che mặt: "Ít nhất nửa năm."
Lộ Dao thả lỏng hơn một chút: "Là thế này, gần đây tôi tình cờ có được một hạt giống có tác dụng khác đặc biệt ở đại lục Phù Thế. Ở một năm trong hạt giống đó bằng một ngày ở ngoài này."
Lưu Nhất Khê & Mai Tuyết: "..."
Thật ra thì bọn họ rất có hứng thú với hạt giống thế giới, nhưng tại sao lại có chức năng biến thái này vậy?
Lộ Dao: "Tôi sẽ nghĩ cách xem thế nào. Nếu có thể thì hai người có đồng ý tới không gian trong hạt giống của tôi tăng ca không?"
Lưu Nhất Khê & Mai Tuyết: "..."
Lộ Dao: "Tất nhiên tôi cũng sẽ không để hai người làm không công. Tăng ca trong hạt giống sẽ tính tiền lương tăng ca theo thời gian trong đó."
Lưu Nhất Khê và Mai Tuyết vốn đang héo như cải khô ngâm chua, nghe xong câu này lại như trời hạn gặp mưa rào, chỉ ước gì có thể quỳ luôn xuống đất hô to "Bà chủ tuyệt vời, cảm ơn bà chủ".
Một năm trong hạt giống bằng một ngày ở hiện thực.
Hạng mục này ít nhất cũng phải nửa năm nữa mới hoàn thành được, tương đương với sáu tháng.
Như vậy nếu vào hạt giống tăng ca thì chừng một ngày là có thể hoàn thành tất cả công việc rồi.
Đằng nào thì bọn họ cũng phải lao động suốt sáu tháng, cũng sẽ nhận được thù lao tương ứng, hơn nữa chuyện này không chỉ không ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường mà bọn họ còn được trải nghiệm hạt giống không gian trong truyền thuyết nữa.
Vừa nghĩ như vậy, cả hai người nhận ra dường như cũng không phải không thể chấp nhận.
Lộ Dao: "Vậy cứ quyết định thế này. Hai người điều chỉnh tiến độ công việc một chút đi, sau đó tôi sẽ sắp xếp thời gian tăng ca cho hai người."
Nói xong, Lộ Dao chuẩn bị về quán net.
Mai Tuyết gọi cô lại: "Tôi cảm thấy nếu thuê thêm một người nữa thì ổn hơn."
Mai Tuyết cảm thấy thế giới quan, thiết kế nhân vật và tạo hình của trò chơi này rất thú vị. Nếu có nhân viên chuyên nghiệp gọt giũa thì chắc chắn bối cảnh câu chuyện và nhân vật sẽ càng thu hút hơn.
Có điều cô ấy mới nhậm chức chưa lâu, lần tạm thời ngừng công việc ở công ty cũ trước đó cũng nhắc nhở cô ấy thường xuyên nên ban đầu cô ấy không định nói ra.
Lộ Dao trầm ngâm suy nghĩ: "Được. Nếu hai người có người phù hợp thì có thể đề cử. Tôi sẽ bảo Chỉ Tâm sàng lọc rồi thông báo cho bọn họ tới phỏng vấn."
Thấy Mai Tuyết nói ra chuyện này, Lưu Nhất Khê không nhịn được nên cũng nói luôn: "Bà chủ, tôi cảm thấy chuyện tăng ca này chỉ mỗi tôi và Tiểu Tuyết thì không được đâu, tốt nhất là gọi cả người bên Lữ Khách Qua Thời Gian tới nữa."
Thật ra Lộ Dao cũng đã nghĩ đến chuyện này rồi.
Có điều nó hơi phiền phức nên cô còn phải suy nghĩ lại cẩn thận hơn một chút.
Thế nên lần này cô gật đầu đáp lại một tiếng, đồng ý sẽ sắp xếp.
Lưu Nhất Khê và Mai Tuyết không có vấn đề gì nữa, bắt đầu bắt tay vào đẩy nhanh tiến độ công việc, trong lòng không nhịn được mà mong đợi ngày đi vào không gian trong hạt giống.
Mà cũng lạ ghê, trước thì mong nghỉ, giờ lại bắt đầu mong được tăng ca.
Lộ Dao đi vào quán net, thấy Trạch Duyên và Ma Bảo đang ngồi ở máy tính gần quầy bar.
Cô đi thẳng qua đó chào hỏi: "Chào buổi sáng, hai người ăn sáng chưa?"
Không biết Trạch Duyên đang nghĩ gì mà sững người ra một chút rồi mới hoàn hồn: "Ăn rồi."
Lộ Dao lấy một cái sandwich còn đang nóng hổi trong kho hàng cá nhân ra chia cho hắn: "Anh không giỏi nói dối đâu."
"Vớ vẩn!" Trạch Duyên hơi nghiêng đầu không nhìn cô: "Bổn tôn cần gì phải nói dối chứ?"
Lộ Dao hơi đói bụng nên bắt đầu ăn sandwich, tiện tay móc một viên kẹo ra đặt trên bàn cho Ma Bảo.
Ma Bảo vừa bị Ma Tôn nhét vào vị trí Ma Quân, từ vật cưng của Ma Tôn vèo một cái trở thành Ma Quân đứng trên vô số người. Bây giờ đang là thời điểm sung sướng nhất của Tiểu Ma Quân, sáng sớm cha còn cố ý dẫn cậu nhóc tới quán net chơi nữa nên bây giờ cậu nhóc đang sướng rơn, không để ý đến Lộ Dao.
Lộ Dao nhìn Trạch Duyên mấy lần rồi hỏi: "Có chuyện gì xảy ra à?"
Trạch Duyên lắc đầu: "Không có, chỉ là hơi nhàm chán thôi."
Hắn không có nhiều hứng thú với việc lên mạng như những người khác.
Lộ Dao: "Lục Dao nói gì với anh vậy?"
Cô thật sự rất nhạy bén.
Trạch Duyên gật đầu: "Nàng ta nói rất hâm mộ nàng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận