Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 785 - Thông báo nhiệm vụ mới! 1



Chương 785 - Thông báo nhiệm vụ mới! 1




Thông báo nhiệm vụ mới! 1
Bị bà chủ nói vậy, Lý Túy cũng bắt đầu thấy nó hợp lý.
Đúng rồi, họ đã trả hai mươi thỏi vàng cơ mà!
Thời buổi hòa bình khi dịch bệnh zombie còn chưa bùng phát, hai mươi thỏi vàng có thể làm được rất nhiều việc, là đồng ngoại tệ mạnh đó!
Chỉ do hiện tại đang trong hoàn cảnh đặc biệt nên vàng không đáng giá bằng thức ăn, nhiên liệu và đồ dùng hằng ngày thiết thực thôi.
Thế loạn mài mòn con người, Lý Túy đã thấy rất nhiều việc, sự kỳ vọng nội tâm dành cho vật ngoài thân vô thức đã rớt xuống thấp.
Có lẽ lòng anh ấy không tin tưởng cửa hàng dịch vụ chạy vặt cho lắm, chỉ cầu mong một sự yên tâm mới bỏ vàng đặt đơn, không ngờ lại gặp phải zombie bạo động khổng lồ trên đường về thật, nếu không có nhân viên chạy vặt đồng hành thì chắc chuyến này họ thật sự không thể trở về thuận lợi rồi.
Hai mươi thỏi vàng, quả thật có thể nói là vượt xa giá trị vốn có của nó rồi!
Lộ Dao giơ tay khẽ quơ trước mắt Lý Túy để kéo sự chú ý của anh ấy về, nói tiếp: “Tôi và Lục Minh Tiêu ra đằng trước xử lý xác thối cản đường, các anh chuẩn bị đi theo bất cứ lúc nào, đến phía trước đón chúng tôi.”
Zombie thì xử lý hết rồi, nhưng có không ít tàn chi chất đống xếp chồng lên nhau như ngọn núi nhỏ trên đường nên vẫn phải xử lý thêm lần nữa, xe tải lớn phía sau mới có thể chạy qua.
Lý Túy đáp lại một tiếng, vô thức hành động theo lời dặn của Lộ Dao.
Đoàn xe cũng bất giác bắt đầu nghe theo sắp xếp của Lộ Dao.
Để tiện quan sát tình hình, Lộ Dao bảo Hùng An An đến xe tải lớn cuối cùng của đoàn xe, Khang Khang vẫn ngồi ở xe Van đầu hàng.
Cô và Lục Minh Tiêu đi bộ đằng trước xử lý zombie.
Trên đường cái có một đoạn đường bị chắn dài khoảng năm mươi mét, tầng tầng lớp lớp đều là xác thối lúc nãy bị tiêu diệt, xử lý bằng tay không chắc tới sáng cũng chưa xong. Kỹ năng &LTMọi Thứ Mục Nát> Lục Minh Tiêu dùng lúc nãy lại có thể đốt xác thối thành than, trực tiếp bay đi trong gió.
Lúc xử lý zombie thì Lộ Dao không nể tình, nhưng giờ vẫn muốn cho họ một vùng đất yên nghỉ.
Trước khi chưa biến thành zombie, họ đều là người bình thường.
Với lại nếu để mặc nhiều xác thối bại lộ ở đồng hoang thế này, cũng có thể gây ra vấn đề mới.
Chỉ là thời gian không cho phép, họ còn nhiệm vụ hộ tống khách hàng trên vai.
Nếu cả cô và Lục Minh Tiêu cùng làm thì nhanh nhất cũng phải mất hơn một tiếng mới có thể chôn hết xác bên đường xuống đất. Mất một tiếng để xử lý thỏa đáng xác thối, nhưng trực giác của Lộ Dao nói rằng không thể tiếp tục nấn ná tại nơi này nữa.
Cô do dự một hồi rồi quyết định dọn ra đường đi trước, chờ chuyến về rồi hẵng xử lý xác bên đường.
Lộ Dao lấy một xấp Phong phù ra, dán khoảng mười tấm dọc theo giữa lối đi Lục Minh Tiêu dọn ra, điều khiển Phong phù, cơn gió nhẹ nhàng nâng xác thối lên, quét chúng vào bụi cỏ dại hai bên đường.
Đêm nay trăng rất sáng, nhưng họ cách khá xa nên người trên xe không thấy rõ rốt cuộc Lộ Dao và Lục Minh Tiêu đang làm cái gì, chỉ thấy mấy cái xác kia như tự di chuyển, bỗng dưng cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Khang Khang điềm tĩnh vỗ về khách hàng: “Bà chủ đã dùng Phong phù, gần giống với Tịch Tà phù và Kim Cương phù lúc nãy cho các anh. Hà tất phải kinh ngạc hoảng sợ vậy?”
Lý Túy móc Kim Cương phù bị vò nhăn trong túi áo ra, ánh mắt kỳ dị: “Không phải chứ, cái này có tác dụng thật à?”
Khang Khang trừng to mắt, lông mày đen to làm tôn lên gương mặt nhỏ nhắn ngốc nghếch đáng yêu: “Không phải chứ, các anh vẫn chưa tin à?”
Tài xế nghiêng đầu qua nhìn: “Em trai, rốt cuộc các em có lai lịch gì vậy?”
Khang Khang còn nhỏ, nhưng cũng không phải là người có thể tùy tiện bị gài hàng. Nó chậm rãi ngước lên, trên gương mặt non nớt không có biểu cảm gì: “Thật ra chúng tôi là khách đến từ dị giới, theo bà chủ kiếm chút phí sinh hoạt.”
Tài xế xua tay, cười to: “Tuổi tác không lớn nhưng biết nói đùa quá trời.”
Lý Túy và đội viên trên xe cũng bật cười.
Khang Khang mím môi, cong mắt, cũng cười theo.
Xem đi, nói thật thì không tin, vậy thì hết cách rồi.
Từng câu từng chữ Khang Khang nói đều là thật, nó không biết nhóm Harold thế nào, dù sao nhóm yêu ma đến từ quán net đều đã bàn với bà chủ xong rồi, tiền lương của họ phải phát bằng nhân dân tệ.
Không có nguyên nhân khác, chỉ để tiện mua sắm trực tuyến thôi.
Sau khi dịch chuyển xác thối ở giữa đường đi xong thì Lộ Dao và Lục Minh Tiêu lần lượt lên xe. Lục Minh Tiêu ngồi trên chiếc xe Van thứ ba, Lộ Dao vẫn ngồi chiếc xe tải lớn ban đầu.
Bốn người của tiểu đội Lộ Dao tách ra, không ngồi chung nữa.
Đoàn xe lần nữa khởi hành, ánh trăng chiếu sáng đường về, đội viên trên xe nằm rạp lên cửa sổ nhìn xác thối bên đường, đi ngang qua mới biết số lượng rất nhiều, chỉ dựa vào họ thì tối nay tuyệt đối không thể thoát khỏi con đường này.
Lý Túy không kìm được lại cảm thán: “May mà đã nhờ nhân viên chạy vặt, nếu không thì tiêu rồi.”
Tài xế và đội viên liên tục gật đầu hùa theo.
Đội viên chiếc xe phía sau có diễn biến tâm lý gần giống với Lý Túy, nhưng họ biết ít thông tin hơn nên khi trông thấy xác thối dọc đường thì cảm nhận sâu sắc được sức mạnh của cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Nhưng mà nhóm người này không muốn vật tư, không ham quyền thế, còn trọng chữ tín nữa, quả thật là một dòng suối trong ở thời tận thế lừa dối lẫn nhau này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận