Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 842 -



Chương 842 -




Lộ Dao dùng trục cuốn truyền tống đưa nhân viên chạy vặt đến trạm thành phố Lục Nghị trước, để Harold lái xe đưa người mới sang sau.
Lúc Trương Ni và chồng mình đến trạm chạy vặt thì Lộ Dao đang dán thông báo tuyển dụng ngoài cửa.
Lộ Dao vừa nhìn là nhận ra hai người họ ngay, có lẽ đã đoán được họ đến đến hỏi gì nên cô cũng không hề giấu việc gói hàng đã được gửi đến tay người nhận, sẵn tiện cũng thông báo cho họ rằng chiều nay họ có một gói hàng được gửi đến từ thành phố Cao Thăng.
Trương Ni vừa nghe là biết là người nhà mình đã nhận được thư nên mới gửi ngược lại cho họ, lúc này cô ấy không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa, nước mắt bất chợt chảy ra, cha mẹ cô ấy vẫn còn sống, không có gì tốt hơn chuyện này cả.
Chồng Trương Ni có đặt một chiếc chìa khóa trong túi tiền lẻ, lúc đó họ cũng không hy vọng gì nhiều nên chỉ gửi một gói hàng đó mà thôi.
Bây giờ xem ra cha mẹ vợ không thể đưa chiếc chìa khóa đó cho cha mẹ mình rồi, tuy hai gia đình ở chung một thành phố, một khu vực nhưng cũng cách nhau một đoạn đường khá xa, anh ta bỗng thấy sốt ruột muốn biết tình hình của cha mẹ mình thế nào nên đã lập tức gửi thêm một gói hàng chuyển phát nhanh, sau khi lấy được biên lai, muộn nhất sáng mai là có thể nhận được tin tức.
Đến gần trưa, xe vận chuyển đến trạm chạy vặt thành phố Lục Nghị.
Harold bước xuống xe, mở thùng hàng lấy ra gói hàng duy nhất của chuyến đi này, quét mã nhập kho.
Hắn phải thực hiện hoàn chỉnh quy trình làm việc cho đám người mới xem.
Đại sảnh của trạm cũng được bài trí không khác gì thành phố Cao Thăng cả, hai kệ hàng hóa trắng đen được cạnh tường, thậm chí trên kệ hàng màu trắng còn có vài gói hàng mới nữa.
Các gia đình sống gần đây dần đã quen với sự tồn tại của trạm chạy vặt này, có người sau khi biết cửa hàng họ mở thêm dịch vụ chuyển phát nhanh thì sáng sớm đã đến hỏi thăm, trùng hợp có người đến từ thành phố Cao Thăng nên đã lập tức gửi vài gói hàng, số lượng không nhiều lắm.
Trạm cũng thuận lợi tuyển được nhân viên kiểm kê.
Trạm vừa mới mở nên cũng không cần quá nhiều người, hơn nữa có dì Châu và Cao Thi Mộng ở đây nên chỉ tuyển thêm một nhân viên kiểm kê nữa là đủ, người đó là Sở Lệ của tiểu đội Lý Túy.
Sau khi năm gia đình của tiểu đội Lý Túy dọn ra khỏi căn cứ thì vẫn thường xuyên họp thành nhóm ra ngoài tìm kiếm nguyên vật liệu, có khi thì đi một mình.
Sở Lê đang định ra ngoài tìm thêm ít đồ dùng thường ngày thì thấy Lộ Dao dán thông báo tuyển dụng, cô định tuyển thêm một nhân viên chạy vặt nữ chuyên trông coi cửa hàng, thấy thế Sở Lê đã tự ứng tuyển vào vị trí đó.
Sở Lê đã từng là một thành viên của đội tìm kiếm trong căn cứ, năng lực và sức khỏe đều tốt hơn nhiều bình thường nhiều, Lộ Dao thấy cô ấy cũng được nên sau khi hai bên bàn bạc xong thì đã tuyển ngay.

Năm ngày sau, tuyến đường chuyển phát nhanh từ thành phố Cao Thăng đến thành phố Lục Nghị ngày càng ổn định hơn, mỗi ngày cũng có khoảng mười gói hàng.
Nếu so ra thì đơn chạy vặt vẫn nhiều hơn.
Vì để nâng cao năng suất chạy vặt, Lộ Dao đã dùng thời gian ba ngày để xây dựng rất nhiều điểm truyền tống trận trong nội thành thành phố Cao Thăng và Lục Nghị, chỉ dành riêng cho nhân viên chạy vặt dùng.
Có những đơn hàng cách xa hơn năm kilomet, nếu dùng xe điện thì rất mất thời gian, lúc này nhân viên chạy vặt có thể sử dụng điểm truyền tống trận gần đó để đến điểm nhận đơn với tốc độ nhanh nhất.
Lộ Dao đã vẽ một đường chéo trên bản đồ của nước Hoàng Kim, sau đó bảo Lục Minh Tiêu và Tạ Tử Lê ra ngoài cùng mình: “Đi thôi, xuất phát đến thành phố Kim Diệu và thành phố Chung Linh.”
Có thể bắt tay vào xây trạm thứ hai và thứ ba rồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận