Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1366 -



Chương 1366 -



Lộ Dao hỏi: "Kẻ đó là ai vậy?"Lần này người trả lời là Thiên Ảnh.Giọng của người đàn ông hơi khàn khàn: "Phạm Thiên, đại chủ thần Phạm Thiên thống lĩnh Thần Ma giới."Toàn thân Lộ Dao toát lên vẻ tò mò: "Kẻ đó mạnh lắm hả?"Thâm Uyên gật đầu, sau đó bất thình lình vứt ra một quả bom nặng ký đủ để san bằng Thần Ma giới: "Ít ai biết được rằng năm đó đại chủ thần Phạm Thiên thống lĩnh Thần Ma giới không thể chém chết ảnh cách của mình, nhưng vẫn cố ý leo lên cái ghế chủ thần và ngồi vững ở đó rất nhiều năm."Trên Thần Điện, Kim Việt và Tuyết Trĩ không nhịn được mà lén lút quan sát vẻ mặt Phạm Thiên.Phạm Thiên vẫn chống tay trên đầu gối, ánh mắt sâu hun hút nhưng không có hành động gì, không ai nhìn ra được suy nghĩ trong lòng ông ta.Nghe đến đây, Trục Phồn còn khiếp sợ hơn cả khi biết tin Xá Thiên là con trai của Thâm Uyên.Năm đó chủ thần Phạm Thiên không thể chém chết ảnh cách của mình ư?Lộ Dao lại hỏi ảnh cách là gì và nhận được đáp án. Lúc này cô đã dần hiểu ra tại sao Thâm Uyên và Thiên Ảnh lại kiêng dè Phạm Thiên như vậy.Ảnh cách là tà niệm, dục vọng mà thần linh tách ra ngoài. Quan trọng nhất là ảnh cách có một nửa thần lực của thần linh, chỉ có khi chém chết ảnh cách, thần lực bị tách ra kia mới quay lại.Nhiều năm qua, Phạm Thiên không thể chém chết ảnh cách của bản thân nhưng vẫn có thể ngồi lên thần vị chí cao. Nói cách khác, ông ta chỉ cần dùng một nửa thần lực đã thống trị được toàn bộ Thần Ma giới.Đối thủ này thật sự mạnh đến mức đáng sợ.Ông ta không chỉ có sức mạnh của bản thân mà còn được vô số vị thần ủng hộ, có thể nói là một người có đầy đủ cả vận may, quyền thế và thực lực, cũng là người mạnh nhất đứng trên đỉnh ba nghìn thế giới.Lộ Dao trở thành Giám Thần của Xá Thiên, thoả mãn ước nguyện của anh là nhiệm vụ hằng ngày của cô nhưng bảo vệ anh trước sự tồn tại mạnh nhất thế gian kia mới là nhiệm vụ chính của cô.Con đường tương lai mà bọn họ phải đi rất dài và đầy chông gai.Lộ Dao ngồi xổm xuống bên cạnh Lục Minh Tiêu, hai tay ôm lấy đầu gối.Sau một hồi suy tư, cô hỏi: "Trừ mệnh vận và thần lực ra thì trên đời không còn sự tồn tại nào có thể trói buộc Phạm Thiên nữa ư?"Nữ thần Thâm Uyên đáp: "Đối với thần linh mà nói, tín ngưỡng là một thứ vô cùng quan trọng, nhất là tín ngưỡng thuần túy và kiên định. Phạm Thiên là đại chủ thần của Thần Điện chí cao, tận hưởng sự cung phụng của phàm linh ba nghìn thế giới nên không cần tự mình thu thập tín ngưỡng.""Nhưng cô thì phải cố gắng hết sức để thu thập tín ngưỡng, càng nhiều càng tốt. Có điều cô là Giám Thần của con trai ta nên có thể khó mà lấy được tín ngưỡng từ phàm linh.""Nhưng cô ra đời từ oán hận, tuyệt vọng và giết chóc, dễ dàng thu hút phàm linh mang ác niệm và nỗi sợ vô tận của thế giới hơn nên cô sẽ mạnh lên nhanh thôi."Thiên Ảnh hiếm khi tiếp lời: "Xung quanh Phạm Thiên có rất nhiều vị thần có thể quấy nhiễu quy tắc vạn vật. Dù cô chọn dùng cách hấp thụ nỗi sợ của thế gian hay thi ân với phàm linh thì bọn họ cũng sẽ nghĩ cách ngăn cản cô thôi. Bởi vì cô là Giám Thần của Xá Thiên nên Phạm Thiên cũng sẽ nghĩ cách diệt trừ cô trước rồi mới ra tay với ta."Lộ Dao đảo mắt, ngón tay vẽ vòng vòng trên tuyết, tầm mắt như rơi vào hư không. Không gian lặng ngắt như đêm tuyết, vừa lạnh vừa mềm mại: "Phàm linh yếu ớt, chúng sinh ai cũng khổ, nếu đã giáng thế thì ta sẽ không bao giờ cướp lấy đồ của bọn họ, dù là sinh mạng, tín ngưỡng, lý tưởng hay tương lai."Nữ thần Thâm Uyên ngạc nhiên: "Cô chọn thi ân với chúng sinh à?"Lộ Dao bốc một nắm tuyết rồi vo nó thành một quả cầu tuyết nhỏ, lại bóp chặt sau đó chậm rãi lắc đầu: "Trong mắt thần linh, phàm linh chỉ nhỏ bé như con kiến hôi mà thôi. Chỉ có thần linh biết được bọn họ sống sót như thế nào. Phàm linh chưa từng cầu xin thần linh hiểu mình nhưng thần linh lại có thể tuỳ ý cướp đoạt sinh mạng và tín ngưỡng của bọn họ. Mà tôi thì không thích cách làm như vậy."Nữ thần Thâm Uyên: "Vậy cô muốn dùng cách nào để "không cướp" mà vẫn có tín ngưỡng?"Lộ Dao vứt bỏ quả cầu tuyết, lại dùng cả hai tay ôm đầu gối: "Tôi vừa nhớ ra hình như trong thẻ ngân hàng của tôi còn một khoản tiền không nhỏ. Trước đây tôi chuẩn bị để để lại cho ai đó, nhưng bây giờ tôi không nhớ nữa nên muốn dùng số tiền đó để mua một khu phố."Sau đó Lộ Dao nói một tràng dài miêu tả hình thức ban đầu của khu phố thương mại dị giới. Đây là lần đầu tiên nữ thần Thâm Uyên cùng Thiên Ảnh đang ngồi giữa đống tuyết và chúng thần, phàm linh đang đứng giữa đại điện xét xử nghe thấy kế hoạch này. Ai cũng há hốc mồm, dáng vẻ như được mở mang tầm mắt.Sự tồn tại của khu phố thương mại dị giới ba năm sau chính là câu trả lời tốt nhất cho kế hoạch lúc này Lộ Dao nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận