Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 860 -



Chương 860 -




Bộ phận người sống sót của thành phố Chung Linh không ngừng tập hợp tại khu vực giàu nguồn vật liệu sản xuất trong thành phố, khác với những thành phố khác, họ không tổ chức xây dựng căn cứ lánh nạn mà tự nhiên hình thành một khu dân cư có độ tự chủ khá cao.
Người dân xung quanh gọi khu dân cư mới xuất hiện này là khu dân cư Tứ Diệp Thảo, họ không có người quản lý đồng bộ, người sống sót chạy nạn đến khu dân cư, tìm thấy nhà trống không người là có thể ở lại.
Người dân tự chủ tìm người lập thành đội, ra ngoài tìm kiếm hoặc tổ chức hoạt động cứu viện, hiện tại chắc đã có hơn mười nghìn dân cư sống trong khu dân cư Tứ Diệp Thảo.
Khu vực người sống sót tập trung mà hệ thống hiện thực hóa ước mơ quét được cũng là ở đây.
Nửa tiếng sau, hai chiếc xe vận chuyển nối đuôi nhau chạy vào khu dân cư Tứ Diệp Thảo, đậu ở ven đường bên ngoài.
Lộ Dao xuống xe đầu tiên, quả thật khu vực này khác hẳn với khu vực khác ở thành phố Chung Linh, cảm giác trực quan nhất chính là trên đường không có nhiều zombie như thế.
Tòa nhà hai bên đường trông có vẻ trống hoác hoang tàn, Lộ Dao cảm thấy có vài ánh mắt đang lén lúc thăm dò, chắc đều là người dân sống gần đây.
Tiểu đội Trương Ái Quân nhảy khỏi thùng xe, nhìn quanh xác nhận là khu dân cư Tứ Diệp Thảo.
Lúc họ ngồi trong thùng xe, xung quanh tối om, không biết tình hình bên ngoài nhưng họ cũng có thể cảm nhận được xe chạy không quá lâu.
Nhưng tiểu đội họ vốn có bảy người, mất năm ngày mới từ khu dân cư Tứ Diệp Thảo an toàn đến được khu lân cận khu chung cư Duyệt Hải, kết quả người ta đã đưa họ quay về chỉ trong nửa tiếng đồng hồ.
Nhiệm vụ thất bại, mất hơn phân nửa đồng đội, tâm trạng của Trương Ái Quân không tốt, vốn không muốn giao tiếp nhiều với nhóm người đã cứu họ nhưng lúc này lại mặc kệ mấy suy nghĩ lung tung kia, tóm lấy Hạ Hoài Tung hỏi: “Rốt cuộc các cậu là ai? Lẽ nào là quân đội?”
Cổ tay của Hạ Hoài Tung bị siết đau, cậu ta cố chịu đựng không hét thành tiếng.
Lộ Dao đang quan sát khu vực này, quay đầu lại trông thấy Trương Ái Quân, nhìn kỹ hai cái rồi quay người chậm rãi đi qua: “Trương Ái Quân?”
Trương Ái Quân mang tâm trạng bức bối trên suốt đường về bèn không chủ động bắt chuyện với ai, thế nên anh ta tin chắc mình không tiết lộ danh tính, khẽ nhíu mày, ánh mắt cảnh giác: “Cô là ai?”
Lộ Dao thầm nói cũng trùng hợp quá rồi đấy.
Lúc nãy ở khu chung cư Duyệt Hải, lòng cô còn đang suy nghĩ chuyện của Khương Nghệ Phỉ nên không để ý tiểu đội bốn người này cho lắm.
Lộ Dao không trả lời ngay mà cúi đầu lấy một bức ảnh trong túi vải ra đưa sang.
Đây là một bức ảnh chụp hai người, một nam một nữ đứng sánh vai dưới giàn nho. Tuổi của hai người không lớn lắm, trông khoảng mười mấy tuổi.
Nếu nhìn kỹ, chàng trai trong ảnh rất giống Trương Ái Quân phiên bản còn trẻ.
Trương Ái Quân nhìn lướt qua một cái rồi rút tấm ảnh đi, lúc ngẩng đầu lên nhìn Lộ Dao thì trong đôi mắt ảm đạm đã lấp lánh ánh sáng li ti, giọng nói thô kệch bỗng nhẹ nhàng lại: “Cô từng gặp em gái tôi sao? Em ấy vẫn còn sống ư?”
Lộ Dao quay người lại lấy một gói hàng màu đen trong thùng hàng ra đưa cho Trương Ái Quân, sau đó chính thức tự giới thiệu: “Tôi tên là Lộ Dao, đến từ thành phố Cao Thăng. Gói hàng này được gửi đi từ thành phố Cao Thăng, địa chỉ nhận là căn 503 đơn nguyên 3 tòa 7 khu chung cư Hương Chương thành phố Chung Linh, mời anh Trương Ái Quân ký nhận.”
Lúc Lộ Dao xuất phát từ thành phố Cao Thăng, Trương Thư Lan đã đến cửa hàng.
Trương Thư Lan phải mưu sinh, phải chăm sóc con gái, vì có cửa hàng dịch vụ chạy vặt nên cuộc sống của mẹ con cô ấy cũng coi như ổn định, cha mẹ và anh trai ở thành phố Chung Linh xa xôi chính là nỗi nhớ mong duy nhất của cô ấy.
Cô ấy biết bà chủ sắp đến thành phố Chung Linh từ Đường An Kỳ, bèn cố tình đến cửa hàng nhờ bà chủ đem một gói hàng đến cho cha mẹ và anh trai của cô ấy ở thành phố Chung Linh.
Cô ấy không rõ tình hình của cha mẹ và anh trai, chỉ cần nghĩ đến họ là lo lắng mất kiểm soát, không thể đợi cửa hàng dịch vụ chạy vặt chính thức xây trạm tại thành phố Chung Linh.
Trương Thư Lan là khách quen kiêm khách hàng trung thành của cửa hàng dịch vụ chạy vặt, Lộ Dao biết cô ấy nuôi con một mình, chỉ đem theo một gói hàng thôi nên cũng không từ chối, nhận đơn này theo quy trình và giá cả gửi hàng bình thường của trạm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận