Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1196 -



Chương 1196 -



Một làn gió mát thổi qua, những mầm cây, hoa non trong chậu lắc lư theo gió.Đột nhiên Tinh Đường liếc nhìn xuống chiếc bóng nằm trên mặt đất, không thể nào phân biệt được hình dạng kỳ lạ trước mắt.Chiếc bóng của mầm cây cà tím trông giống một con chim, còn chiếc bóng in hằn trên đất của bụi cây me ấy lại trông như một con bướm đang vỗ cánh.Tinh Đường chỉ là một con người máy, cho dù thứ trước mắt có biến thành một thứ gì đó mà cô ấy không thể nào hiểu được thì cô ấy cũng chỉ xem như xuất hiện một trạng thái mới mà dữ liệu chưa được cập nhật vào, sau đó sẽ thu thập nó vào kho dữ liệu của mình chứ không hề lên tiếng thắc mắc hay gì cả.Lộ Dao bắt đầu đắm chìm trong việc trồng cây, mỗi buổi sáng thức dậy cô đều dạo quanh mảnh ruộng một vòng, lúc về đến nhà thì chắc chắn sẽ mang thêm vài cây cỏ dại, hoa non về rồi trồng trong đủ các loại chậu.Buổi sáng hoa cỏ trong chậu sẽ chập chờn theo gió.Hôm sau số hoa cỏ được trồng trong chậu sẽ biến mất không thấy đâu nữa.Khi chậu trống thì Lộ Dao lại đến ruộng để hái những cây mới về trồng.Lễ tang của bà cụ Đường đã kết thúc, người qua kẻ lại đến rồi lại đi.Sau khi bà cụ Đường chết, căn nhà đó ồn ào được vài hôm rồi sau đó lại chìm vào sự im ắng vô tận.Thị trấn họ lại khôi phục lại sự yên tĩnh như thường ngày, thỉnh thoảng lại có người đến cửa hàng để thuê người máy, Lộ Dao giao hết những chuyện liên quan đến thủ tục cho thuê người máy trong tiệm cho Tinh Đường, dường như đã hoàn toàn đắm chìm trong việc trồng các loại cây cỏ này rồi.Một buổi sáng nọ, lại có hai chiếc xe sang lái vào trong thị trấn hoang vu này, cuối cùng dừng lại trước cửa cửa hàng cho thuê người máy.Cố Lương Thời dựa vào tay của người máy trợ lý bước xuống xe, trông ông ấy có vẻ tiều tụy hơn lần trước khá nhiều, bước chân không vững vàng, sắc mặt thì vàng vọt, da mặt thì nhăn nhúm cả lại, khí chất sang trọng của lần trước dường như biến mất sạch.Cố Lương Thời bước lên con đê trước nhà Lộ Dao, Lộ Dao cũng đang men theo con đường nhỏ ở phía sau nhà xuống, trên tay còn ôm lấy chiếc bình tưới cây.Phía sau cô là một người máy với vóc dáng cao to, tay người máy còn đang ôm một chiếc sọt tre sâu lòng nữa.Đợi khi Lộ Dao và người máy bước đến gần thì Cố Lương Thời mới nhích sát lại nhìn cho kỹ, thì ra chỉ là một số hoa cỏ bình thường thôi à, lúc nãy ông ấy thấy con người máy đó cẩn thận như thế thì còn cho rằng đó là thứ gì rất quý hiếm nữa cơ đấy.Khách quý đến nhà khiến Lộ Dao nảy sinh cảnh giác, cô còn cho rằng người máy mà Cố Lương Thời mua xảy ra vấn đề gì nữa, nhưng con người máy đang đứng bên cạnh Cố Lương Thời vẫn đang hoạt động bình thường mà.Cố Lương Thời hơi nhiều lời, còn chưa vào đến cửa đã lải nhải đủ thứ với Lộ Dao: “Tôi già rồi. Lúc còn trẻ thì tôi cho rằng chỉ cần kiếm nhiều tiền, cho dù có già đi thì vẫn có thể sống rất tốt. Nhưng đợi đến khi bước vào tuổi xế chiều này thật rồi thì mới nhận ra mọi thứ đều chỉ là hoa trong gương mà thôi. Tiền bị nhằm vào, còn người thì bị vứt đi. Mãi cho đến hôm đó tôi gặp được bà, bà cho tôi xem con người máy thông mình bên cạnh mình. Lúc đó tôi như được nhìn thấy hy vọng lần nữa, tôi cho rằng chỉ cần sở hữu một con người máy thông minh thì tôi sẽ có thể hưởng thụ tuổi già mà không cần lo nghĩ gì nhiều. Nhưng cuộc sống này làm gì đi theo hướng mà mình mong muốn cơ chứ?”Một sợi dây thần kinh nào đó trong đầu Lộ Dao lập tức căng chặt lại, kiên trì hỏi thêm: “Có phải người máy có điểm nào không phù hợp với yêu cầu của ông không? Hay là xảy ra trục trặc gì đó? Lúc ông đặt hàng thì tôi cũng đã nói là sẽ bảo hành miễn phí suốt đời, bất cứ vấn đề gì cũng đều có cách giải quyết hết, ông đừng bi quan như thế.”Vốn tâm trạng của Cố Lương Thời đang rất nặng nề nhưng lại bị bộ dạng đột nhiên trở nên cẩn thận, dè dặt của Lộ Dao chọc cho bật cười, khóe miệng cong lên rồi từ từ hạ xuống, lắc đầu nói: “Con người máy này rất tốt, y như những gì cô cam kết vậy, thông minh, hiệu suất làm việc cao, hơn nữa còn vô cùng kiên nhẫn, hoàn toàn làm hài lòng mọi yêu cầu của tôi. Người có vấn đề không phải là nó, mà là tôi.”Người máy thông minh mới được khen lúc nãy đã tiến lên đứng trước mặt Lộ Dao, đưa cho cô một xấp hồ sơ.Đây là báo cáo kiểm tra sức khỏe gần nhất của Cố Lương Thời, ông ấy bị ung thư gan giai đoạn cuối.Những người như Cố Lương Thời thì hàng năm đều đi kiểm tra sức khỏe hết, nhưng có đôi khi hiện thực lại vô tình đến mức buồn cười như thế đấy.Nhìn Cố Lương Thời không giống như đến để gây phiền phức cho Lộ Dao, ông ấy chỉ nán lại ở cửa hàng một lúc, giống như cố tình đến để chào tạm biệt một người bạn của mình vậy, chỉ hàn huyên vài câu rồi đứng dậy rời đi.Lộ Dao đứng dưới mái hiên, nhìn theo bóng lưng đang đi xa dần của Cố Lương Thời, cô do dự định nói gì đó nhưng đến cuối cùng vẫn quyết định im lặng.Mãi cho đến khi Cố Lương Thời ngồi vào xe rồi, cô mới đuổi theo đến bên đường, gõ lên cửa xe.



Bạn cần đăng nhập để bình luận