Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 848 -



Chương 848 -




Nửa tháng sau, căn cứ vẫn không nhận được tin tức về trưởng căn cứ nên họ chuẩn bị cử tiếp hai đội tìm kiếm đến thành phố Cao Thăng tìm người.
Bắt đầu từ lúc đó, zombie bạo động dồn dập xuất hiện quanh căn cứ, chặn cứng mọi con đường đi ra khỏi căn cứ, đến nỗi mà sau này đội tìm kiếm muốn ra ngoài làm nhiệm vụ đều bị chặn quay ngược về.
Nhưng đó chỉ mới là bắt đầu, số lượng zombie bạo động ngày càng đông, không ngừng thu hẹp phạm vi của căn cứ Hy Vọng.
Căn cứ Hy Vọng và zombie giằng co gần nửa tháng, lương thực và vật tư thiếu hụt theo từng ngày, bị dồn đến đường cùng.
Mấy ngày cuối cùng, không chỉ zombie mà ngay cả người sống cũng không chịu nổi mà gặm nhắm đồng loại đã chết.
Có người là đói đến mức sắp nổi điên, có người là điên thật.
Cả căn cứ tựa như địa ngục trần gian.
Trương Tĩnh còn tưởng mấy đội tìm kiếm tính luôn trưởng căn cứ trong đó đã chết ở thành phố Cao Thăng rồi, chưa từng nghĩ vẫn có thể gặp được Hạ Hoài Tung.
Hạ Hoài Tung cũng nhận ra Trương Tĩnh, bước về trước hai bước: “Anh Trương, sao anh lại thế này?”
Lộ Dao quan sát một lát, chú ý đến nhóm người mặc đồng phục quân đội này, sau đó là thấy hai người bị họ đè trên sàn.
Cô nghiêng đầu nhìn một cái, chạm mắt với Tần Thiên: “Này là bị zombie cắn rồi à?”
Tần Thiên quan sát tiểu đội Lộ Dao suốt, lúc chạm mắt với cô, anh ta sững sờ một lát mới gật đầu.
Hình như tiêm thuốc ngăn chặn kia không có tác dụng, Trịnh Lâm bị cắn trúng cổ tay phải, ống tay áo đã bị cắt, vùng da lộ ra bên ngoài đã hiện lên màu xám xanh, con ngươi nở to ra lòi ra ngoài, nước dãi chảy dọc theo khóe miệng, ba đội viên thêm một nghiên cứu viên cũng không kìm lại nổi.
Triệu chứng của Viên Phác nhẹ hơn Trịnh Lâm, không điên loạn như thế, vẫn giữ được lý trí. Chỉ có điều cô ấy còn trẻ, sau khi bị zombie cắn thì áp lực tinh thần cực lớn, cứ rơi lệ mãi.
Lộ Dao quan sát một hồi rồi chủ động đi qua: “Chỉ đè người lại cũng vô dụng thôi, anh ta sắp biến thành zombie rồi.”
Tần Thiên giơ tay cản Lộ Dao đi tiếp: “Cô là ai? Muốn làm gì?”
Lộ Dao tự giới thiệu đúng lúc: “Tôi tên Lộ Dao, chúng tôi đến từ thành phố Cao Thăng, đã từng cứu một người có triệu chứng tương tự họ.”
Bỗng dưng có một người trong số người dân đứng bên cạnh nói: “Thành phố Cao Thăng? Các cô đến từ thành phố Cao Thăng sao? Lẽ nào là người của cửa hàng dịch vụ chạy vặt?”
Cửa hàng dịch vụ chạy vặt?
Chưa từng nghe nói.
Tần Thiên ngước lên nhìn chằm chằm vào Lộ Dao: “Cô có cách à?”
Chu Cầm nghe thấy giọng của Lộ Dao bèn đứng lên đi về phía cô: “Cô đã từng cứu người bị cắn thật sao?”
Thật ra cô ấy thấy nghi lắm, nhưng giờ đây thuốc ngăn chặn không có hiệu quả, nếu còn cách khác, dù chỉ có một tia hy vọng cũng phải thử, trễ nữa là không kịp mất.
Lộ Dao gật đầu, đi vòng qua họ đến trung tâm của sự hỗn loạn, giơ tay gọi người đằng sau: “Tiểu Tạ, Quán Trọng, qua giúp một tay.”
Tạ Tử Lê và Quán Trọng xuyên qua đám người đi sau lưng Lộ Dao, đón lấy Trịnh Lâm và Viên Phác từ trong tay đội viên đội bảo vệ.
Một mình Quán Trọng khống chế được một Trịnh Lâm điên loạn, Tạ Tử Lê cúi đầu lấy ra vài cuộn đai trói trong túi vải.
Trần Lễ bị đẩy qua một bên, nhìn thấy đai trói nhỏ mỏng trong tay Tạ Tử Lê thì rất muốn nói nó không có tác dụng đâu. Không chờ anh ấy chen ra trước đám người thì Tạ Tử Lê đã nhanh chóng trói tay chân Trịnh Lâm lại.
Đai trói đó trông có vẻ không khác gì thứ họ dùng nhưng mà hiệu quả kỳ diệu.
Trịnh Lâm không động đậy được, ưỡn cổ muốn cắn người thì bị chàng trai còn lại ở bên cạnh giơ tay đè lại.
Đội viên đội bảo vệ đứng im lặng một bên, chỉ trao đổi bằng ánh mắt.
Hai người này mạnh thật, nhưng họ không hề đặt hy vọng vào cách cứu chữa của Lộ Dao.
Họ là nhóm nghiên cứu rời khỏi thành phố Ngân Biên, nghiên cứu viên Viên Phác đi cùng nắm vững tài liệu mới nhất về nghiên cứu liên quan đến vi rút zombie trên thế giới ở thời điểm hiện tại, cô ấy còn nghiên cứu phát triển ra thuốc có thể ngăn chặn được sự lan rộng của vi rút zombie, cũng chính là thuốc ngăn chặn.
Chỉ là lúc nãy nghiên cứu viên Viên và Trịnh Lâm đã tiêm hai thành phẩm duy nhất của thuốc ngăn chặn, theo phản ứng của họ ta thấy thuốc ngăn chặn không hề có hiệu quả.
Tình huống hiện tại bất kỳ ai cũng thấy bất lực.
Lộ Dao đi đến cạnh Trịnh Lâm, nghiêng đầu nhìn Tần Thiên: “Phiền tránh đi. Ma Bảo, qua giúp xây phòng vô trùng.”
Không những Ma Bảo đi qua mà Lục Minh Tiêu cũng qua giúp.
Đội viên thuộc tiểu đội Lộ Dao ai cũng có một chiếc túi vải kiểu may tay, họ lần lượt lấy các đồ vật trong túi ra, xây ra một phòng vô trùng đơn sơ trong hai phút.
Tạ Tử Lê và Quán Trọng lui ra khỏi phòng vô trùng, Trịnh Lâm và Viên Phác bị giữ lại bên trong, Lộ Dao đi vào một mình.
Người bị thương đã bị trói bằng đai trói nên một mình cô là có thể tiến hành chữa trị rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận