Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1327 -



Chương 1327 -



Lộ Dao lấy hai chiếc nhẫn như được quấn quanh bằng bụi gai ra, bề mặt chiếc nhẫn đen bóng, thỉnh thoảng sẽ loé lên một tia sáng màu đỏ, bên trong viên ngọc lục bảo sẫm được khảm trên nhẫn có một dãy ký tự rất lạ, trông khá bắt mắt, mang ý nghĩa “Tái Sinh”, chiếc còn lại được khảm bằng những viên đá nhỏ vụn đầy màu sắc ở xung quanh, mặt trong của chiếc nhẫn cũng có những ký tự lạ lùng kia, có tên là “Cuối Đời”.Ma Thần nắm chặt lấy hai chiếc nhẫn đó, sau đó cầm chiếc nhẫn tên Cuối Đời lên xem rồi đeo lên ngón trỏ tay trái gầy trơ xương của mình.Chiếc nhẫn ôm theo ngón tay của ông ta, cũng không biết gió nổi lên từ khi nào mà đã thổi bay những mảnh quần áo vụn nằm bên dưới bộ áo giáp cũ nát của Ma Thần.Ma Thần ngắm nhìn nhẫn Cuối Đời rồi ngẩng đầu lên, hai hốc mắt trống rỗng bất chợt lóe lên một luồng sáng đỏ ngầu, nhìn về phía nơi chân trời xa xôi kia: “Có phải mặt trời đã nhích xuống một tấc rồi không?”Mấy chục nghìn năm qua, Ma Thần luôn ngồi đây ngắm nhìn nó.Đây là mặt trời không bao giờ lặn ở nơi Thần vực này, thế nên chỉ cần nó di chuyển, cho dù chỉ là một chút thôi thì Ma Thần cũng có thể nhận ra ngay.Đây không phải ảo giác, mặt trời ở Thần vực đang lặn dần.Đám mây ráng chiều nhuộm đỏ cả vùng chân rời, tỏa ra vô số ánh sáng khác nhau.Sau khi ánh chiều tà tản đi thì màn đêm bắt đầu buông xuống, xung quanh là các vì sao rực rỡ, lấp lánh muôn nơi.Ma Thần nằm ngửa đầu trên đống cát vàng, đưa bàn tay xương xẩu của mình lên bầu trời đêm, đột nhiên bật cười thành tiếng.Nó khác hoàn toàn với những ảo cảnh mà ông ta từng thấy trước đây, mặt trời đã lặn, thời gian của ông ta đã bắt đầu chuyển động lần nữa.Đây là nhẫn Cuối Đời.Lộ Dao: “Nhẫn Cuối Đời là món đồ ban tặng quãng đời còn lại cho vạn vật. Sinh linh ở trần gian không cần món đồ này nhưng tôi nghĩ Vùng đất của những giấc mơ hoặc là sẽ có khách hàng cần đến.”Ma Thần ngồi dậy, hai mắt vẫn dính chặt vào chiếc nhẫn đang đeo trên tay không rời: “Cô lại muốn bán món đồ có thể can thiệp vào cả quy tắc tồn tại của bổn thần như nó ở Vùng đất của những giấc mơ sao?”Lộ Dao đáp: “Không phải là bán mà là tặng không cho khách hàng, nhưng cần phải ghép đôi mới được.”Ma Thần: “Ghép đôi sao?”Lộ Dao tiếp tục giải thích: “Tôi đã giới hạn thời gian trong chiếc nhẫn, mỗi một chiếc nhẫn Cuối Đời sẽ đi kèm với một chiếc nhẫn Tái Sinh, quy tắc tồn tại nhẫn Tái Sinh hoàn toàn trái ngược với nhẫn Cuối Đời. Nhẫn Cuối Đời thúc đẩy thời gian trôi đi còn nhẫn Tái Sinh thì kéo thời gian lùi ngược về.”Ma Thần: “Vậy tại sao lại phải ghép đôi?”Lộ Dao: “Để gia tăng quy tắc tồn tại của nó.”Thời gian có thể ăn mòn vạn vật, sinh linh hay vong hồn cũng đều phải đối diện với kết thúc của mình, chỉ có suy nhất thời gian là vĩnh hằng.Lộ Dao muốn tiêu hao bớt thời gian mà mình có được, vì để nhẫn Cuối Đời và nhẫn Tái Sinh được xuất hiện trên thế giới này một cách hợp lý mà cô đã liên tục sửa chữa các quy tắc, gia tăng giới hạn và các điều cần thiết để chiếc nhẫn này được tồn tại.Cuối cùng cô cũng đã tìm được cách có thể ràng buộc nhẫn Cuối Đời mà vong linh cần và nhẫn Tái Sinh mà loài người cần với nhau, quan hệ của hai chiếc nhẫn này cũng giống như một chiếc đồng hồ cát vậy, thời gian bên trong nhẫn Cuối Đời sẽ từ từ trôi vào trong nhẫn Tái Sinh, những vong linh nắm trong tay nhẫn Cuối Đời có thể điều khiển cho thời gian trôi về tương lai bất cứ lúc nào, bắt đầu từ giây phút mà họ chết đi, thời gian vốn đã ngưng đọng sẽ bắt đầu chuyển động trở lại.Còn loài người thì nắm giữ nhẫn Tái Sinh đối lập với nó, do quy tắc đặc biệt của nhẫn Tái Sinh chính là khôi phục lại thanh xuân, cho nên Lộ Dao đã đặt ra hạn chế cho nhẫn Tái Sinh chỉ được khôi phục lại vẻ bề ngoài, còn cơ quan nội tạng, những tổn thương do lão hóa xương gây ra thì không thể khôi phục được.Ma Thần: “Vậy thì nhẫn Cuối Đời trông hay ho hơn nhiều, nhưng ta đoán đây chỉ là thứ phụ thuộc vào nhẫn Tái Sinh mà thôi, có lẽ mục đích ban đầu của cô chỉ muốn chế tạo ra một món đồ để loài người đáng thương được khôi phục lại thanh xuân, ta nói đúng chứ?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận