Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 174 - Bé đáng thương nhà ai 1



Chương 174 - Bé đáng thương nhà ai 1




Bé đáng thương nhà ai 1
Lão tộc trưởng và trưởng lão của bộ lạc Thần Mộc cùng hơn nửa số kỵ sĩ cùng ngồi lên tàu hỏa, đi một vòng lớn theo đường ray, vừa lúc có thể nhìn thấy hết cảnh tượng xung quanh khách sạn.
Lão tộc trưởng tay cầm gậy gỗ nhưng mắt thì cứ nhìn chằm chằm phong cảnh bên ngoài.
Trưởng lão ngồi ở phía đối diện chậm rãi lên tiếng: "Người ngoài mà không nói đây là khe cây có gai thì ai mà nhận ra chứ?"
Lão tộc trưởng nhắm mắt lại, chậm rãi thở ra một hơi thật dài. Mọi chuyện đã vượt ra xa khỏi những gì mà bọn họ tưởng tượng rồi.
Tin tức mà Ảnh Đồng và Kiếm Lan mang về vẫn còn quá ít. Lúc bọn họ biết được tin người khổng lồ có năng lực động đến phôi thai thì đã quá muộn rồi.
Hôm nay bằng bất cứ giá nào bọn họ cũng phải lấy cho bằng được quả "hạt giống cây cối" cuối cùng trên đời kia về.
Thấy dáng vẻ tức giận của tộc trưởng, trưởng lão khuyên nhủ: "Người khổng lồ mới xuất hiện được bao lâu chứ? Thế mà khe cây có gai đã hoàn toàn thay hình đổi dạng rồi. Đến lúc đó gặp được người rồi ông đừng có sốt ruột làm ầm lên đấy, phải từ từ rồi nói chuyện."
Lão tộc trưởng cảm thấy lão già trước mặt mình nói thật vớ vẩn.
Tính ông ấy nóng nảy chứ phải là không có đầu óc đâu.
Nhóm kỵ sĩ ngồi ở toa tàu phía sau nằm bò lên cửa kính ngó ra bên ngoài, chỉ cảm thấy xung quanh đây chỗ nào cũng tươi mới.
"Rốt cuộc mấy bông bồ công anh to lớn kia là cái gì vậy?
"Chẳng phải là bồ công anh sao?"
"Cậu nhìn mà xem kìa, có người ngồi trong đó."
"Mau nhìn xuống đất đi, đó là cái gì vậy?"
"Quả xà bông và đậu đỏ, cậu chưa thấy bao giờ hả?"
"Không phải, cậu không cảm thấy mảnh đất kia trông rất kỳ quái sao?"
Đúng thế, không giống như là tự mọc lên giữa thiên nhiên mà trái lại càng giống được người khác chăm sóc thành dáng vẻ đó hơn.
Bên cạnh còn có một miếng đất vuông vuông trụi lủi nữa, có vẻ cây còn chưa nảy mầm.
Đoàn tàu hỏa dừng lại trước cửa khách sạn. Toàn bộ hành khách đều xuống xe. Tiếng chuông tàu lại vang lên quay đầu lượn thêm vòng nữa đi đón những kỵ sĩ còn lại.
Một nửa kỵ sĩ còn lại đã tự cưỡi heo đỏ và dắt thêm heo đỏ của đồng bạn nữa tới nơi, không đợi ngồi xe lửa.
Đợi tất cả mọi người đến đông đủ rồi, lão tộc trưởng mới sửa sang lại mũ áo rồi đi lên phía trước gõ cửa.
Lộ Dao mở cửa ra, trong lòng bàn tay có Hắc Thứ đang đứng. Cô đang chuẩn bị đi xem vị trí tổ ong với Hắc Thứ.
Nhóm người tí hon bộ lạc Thần Mộc ngửa đầu nhìn theo ống quần xuất hiện trong tầm mắt đầu tiên đi lên. Cổ của lão tộc trưởng suýt nữa thì gãy luôn.
Lộ Dao cúi đầu nhìn nhóm người tí hon tóc vàng nhạt đang đứng ngay ngắn nghiêm chỉnh trước cửa. Trong đó có một người có mái tóc ngắn màu bạch kim cực kỳ nổi bật.
Trừ đám người ra thì bầy heo đỏ phía sau lưng bọn họ cũng rất đáng chú ý.
Lộ Dao bèn lui qua một bên: "Ăn cơm ở trọ mời vào."
Lão tộc trưởng hắng giọng một cái, đang định mở miệng nói chuyện thì Kiếm Lan từ phía sau xông tới cướp lời:
"Lộ Dao, chúng tôi lại tới rồi. Đây toàn là người của bộ lạc Thần Mộc hết. Vị này là lão tộc trưởng, vị này là trưởng lão." Kiếm Lan giới thiệu một cách dứt khoát.
Lão tộc trưởng bị cướp lời bối rối không biết không nên tiến hay lùi, sốt ruột đến mức siết chặt lấy cây gậy.
Lộ Dao gật đầu đầy khách sáo: "Hoan nghênh mọi người."
Thấy Kiếm Lan chuẩn bị đi thẳng vào vấn đề, trưởng lão giơ tay kéo cô ấy lại nhét ra phía sau, điều chỉnh lại biểu cảm rồi mới nói: "Chúng tôi có tổng cộng ba mươi hai người, muốn ở trọ nơi này."
Lộ Dao lui qua một bên mời bọn họ vào. Nhân viên khách sạn lập tức đi lên tiếp đón.
Khách sạn có ba khu nhà dành cho khách. Sau khi nghe giới thiệu, phần lớn người tí hon trẻ tuổi đều chọn ở lại tòa nhà Hoa Hồng và tòa nhà gạch xanh bên trái.
Trưởng lão nghe nói có khu phòng suối nước nóng dành cho khách nên mở miệng nói muốn ngâm suối nước nóng thư giãn.
Lão tộc trưởng và kỵ sĩ trưởng đương nhiệm cũng muốn tới khu phòng suối nước nóng dành cho khách.
Có nhân viên người khổng lồ và người tí hon cùng phục vụ khách hàng rồi nên Lộ Dao chỉ đứng ở cửa quan sát một lúc. Sau khi thấy mọi chuyện đâu vào đấy, gần như không cần sự giám sát của cô nên cô bèn xoay người đi ra ngoài với Hắc Thứ.
Cô không phát hiện ra có một cái đuôi nhỏ đã bám theo phía sau mình.
---
Trong khách sạn, kỵ sĩ của bộ lạc Thần Mộc cứ như Alice lạc vào xứ sở thần tiên vậy. Phòng dành cho khách, thức ăn ngon, giải trí, tất cả đều là những thứ mà bọn họ chưa từng thấy bao giờ.
Lão tộc trưởng đi thăm thú quanh khu phòng dành cho khách một vòng rồi mới đi xuống tầng một ngâm mình.
Phong cách tổng thể của khu phòng suối nước nóng dành cho khách mang lại cho người ta cảm giác lịch sự tao nhã nhưng không mất đi sự an toàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận