Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1378 -



Chương 1378 -



Tịch Vỹ chớp mắt: "Tại sao phải làm vậy?"Lộ Dao: "Nếu không biết dáng vẻ của thế giới, cũng không biết mình muốn gì thì sao cậu tìm ra con đường của riêng mình được?"Tịch Vỹ: "Nhưng từ khi sinh ra tôi đã có mắt thần đạo rồi, nhưng đến giờ mới biết hoá ra thế giới trong mắt người Bình giới lại rực rỡ tươi đẹp như vậy. Nếu ngài đã thành thần thì những gì mắt ngài có thể thấy cũng giống tôi thôi."Lộ Dao gật đầu: "Đúng là mắt thần đạo khá phiền phức, có điều ta không thích nhìn thế giới qua mắt thần đạo nên mới đến đây mở tiệm hoa."Lộ Dao đi tới trước giàn hoa, lấy một chậu hoa nhãn cầu xuống đưa cho Tịch Vỹ: "Đây là loài hoa đặc biệt mà ta trồng được. Cậu có mắt thần đạo nhưng vẫn có thể nhìn thấy dáng vẻ thật sự của hoa cỏ trong tiệm là vì ta đặt hoa nhãn cầu ở trong tiệm."Hoa nhãn cầu chân chính thật sự rất giống mắt người thật, có thể nhìn thấy hoàn cảnh chung quanh nhưng lại không có năng lực cho vật khác mượn tầm mắt.Chậu hoa nhãn cầu này đã được Lộ Dao giao cho một quy tắc mới, đó là có thể kết nối với tầm mắt của vật khác, phạm vi sử dụng là trong vòng mười mét.Nói một cách đơn giản thì hoa nhãn cầu là món hàng mà bà chủ đặc biệt bố trí làm sản phẩm kinh doanh chủ yếu của tiệm hoa. Cô muốn bán loại hoa này cho những vị khách có mắt thần đạo ở Thần Ma giới.Trùng hợp là vị khách trước mắt thuộc nhóm khách mục tiêu của tiệm hoa.Thần Ma giới có thần, có ma, cũng có người bình thường.Mối quan hệ giữa ba tộc này không rõ ràng lắm. Người bình thường có thể thành thần, cũng có thể thành ma, hoặc cả đời làm người bình thường như phàm linh.Ngoài ra còn có thần thai trời sinh và ma thai trời sinh nữa. Đó là những người được gọi là Thiên Thần hoặc Thiên Ma.Tư chất của Thiên Thần và Thiên Ma mạnh hơn người có mắt thần đạo.Tiền tệ thông dụng ở Thần Ma giới là quẻ thiện ác, mặt trước là thiện, mặt sau là ác, một mặt hướng thần một mặt hướng ma.Một chậu hoa nhãn cầu có giá năm quẻ, thời kỳ nở hoa là hai mươi ngày.Nghe xong, Tịch Vỹ chìm vào im lặng.Cậu ta ở tu viện mười tám năm rồi, mới đầu thì mỗi tháng được phát hai quẻ, đủ mười tuổi thì mỗi tháng được phát ba quẻ, đủ mười lăm tuổi tăng lên năm quẻ, đến giờ hai mươi tuổi thì mỗi tháng có thể nhận được mười hai quẻ.Bao nhiêu năm qua Tịch Vỹ nhịn ăn nhịn mặc, một lòng tu tâm luyện tính nên cũng có chút tích góp.Nhưng trong mắt cậu ta, một chậu hoa tươi năm quẻ vẫn quá đắt.Huống chi hôm nay cậu ta tới hồ Giám Tâm vốn là để tu hành, không mang theo tiền trên người.Tịch Vỹ bối rối liếc một vòng quanh tiệm rồi đỏ mặt chào tạm biệt Lộ Dao.Biểu cảm trên mặt Lộ Dao không hề thay đổi. Cô xoay người lấy một cành hoa, cắt tỉa gọn gàng rồi bọc vào túi giấy trắng, cột lại bằng một chiếc ruy băng màu vàng nhạt sau đó đưa cho Tịch Vỹ: "Cậu là vị khách đầu tiên của tiệm hoa nhỏ này, tặng cậu một bông hoa huệ cỏ này."Bông hoa màu trắng có sáu cánh, nhuỵ hoa nằm sâu phía trong, mấy đoá nho nhỏ vòng quanh nhau tạo thành một quả cầu hoa hình xoắn ốc. Tuy chỉ là một cành nhưng trên cành này lại có mấy đóa hoa trắng nho nhỏ, nhìn không hề đơn điệu chút nào.Tịch Vỹ do dự mấy giây rồi cuối cùng vẫn đưa tay ra nhận lấy, sau đó cúi đầu cảm ơn.Lộ Dao tiễn Tịch Vỹ ra tới cửa, nhìn cậu ta cẩn thận cầm hoa đi tới bờ hồ lấy thùng nước, sau khi múc đầy thùng lại vội vã rời đi.Dọc đường về, Tịch Vỹ rất hay cúi đầu để ý bông hoa vừa được cậu ta cẩn thận ngâm vào nước. Những bông hoa trắng mà cậu ta nhìn thấy trong tiệm hoa nay đã biến thành những đường cong màu đen hỗn loạn.Tịch Vỹ hơi thất vọng nhưng cũng có chút vui vẻ, nhanh chân quay về tu viện.Sau khi khách rời đi, Lộ Dao khép cửa tiệm lại rồi quay về ghế nằm lần nữa, tiện tay lấy một quyển sách che mặt lại rồi tiếp tục nhắm mắt.Bên tai cô thoang thoảng tiếng gió, những cái bóng nhỏ xíu bám vào bông hoa huệ cỏ kia giống như đôi mắt vô hình liên tục truyền tải thông tin về cho Lộ Dao.Đây là thôn Vô Danh, một nơi rất gần Thần giới nhưng lại vô cùng hẻo lánh lạc hậu.Trong thôn có một toà tu viện nhận rất nhiều người có thần đạo như Tịch Vỹ vào học nghề.Có điều theo như Lộ Dao thấy thì không biết là vì thôn này hẻo lánh hay do Thần Ma giới vốn là như vậy mà khung cảnh xung quanh vắng lặng đến mức cô phải chậc lưỡi xuýt xoa.Cho dù là triều Đại Vũ từ mấy nghìn năm trước hay nước Hoàng Kim bị zombie xâm nhập thì cũng không hoang sơ nguyên thuỷ như Thần Ma giới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận