Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1056 -



Chương 1056 -



Đối mặt với bà chủ khác lạ như vậy, hệ thống hiện thực hóa ước mơ cố gắng duy trì sự bình tĩnh: [Tình hình hiện tại đang ngày càng căng, kệ chúng trước đi, xử đám cặn bã khu ba quan trọng hơn.]Nếu để bà chủ chơi tiếp, giá trị thức tỉnh lên 100%, cũng khỏi làm nhiệm vụ nữa luôn.Lộ Dao cũng thấy thử chút được rồi, bèn thuận theo hỏi: [Hệ thống mạng sao rồi?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ im lặng.Lộ Dao: [Đệ tử cuối cùng của Khải Minh Tinh chỉ có tí tài cán này thôi à?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ xù lông: [Tôi cũng đâu phải đệ tử cuối cùng!!! Nếu đối thủ là AI, xem tôi hạ gục nó trong phút chốc. Nhưng đối mặt với con người, cấp bậc tinh thần lực cũng không thấp. Nhân viên công tác của đảo Quán cũng đang kiểm tra, đôi bên đang cướp địa bàn, tôi cũng không tiện ra ngoài.]Lộ Dao cân nhắc một hồi: [Tiến độ nhiệm vụ?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Tất cả link trên mạng đều bán sạch rồi, giao hàng thành công, doanh số bán hàng, lượt xem trực tuyến, độ hot tương tác tăng vọt, chỉ còn thiếu năm triệu nữa là đạt một trăm triệu độ hot.]Bình thường thì năm triệu là con số rất lớn, nhưng trong cục diện dị thường như ngày hôm nay, mười phút nữa là có thể tích đủ.Lượt xem trực tuyến vẫn đang tăng, chỉ số tương tác cũng không giảm.Chỉ có điều link trong tiệm bán sạch, đã không còn hàng để bán nên tốc độ tăng của độ hot nhiệm vụ giảm xuống.Lộ Dao: [Hệ thống mạng có vấn đề, còn có thể lên link không?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Vẫn lên tiếp? Này đã dồn mấy chục nghìn đơn rồi, dù chúng ta có nhân lực gửi thì cũng không đủ hàng.]Lộ Dao: [Trước không lên link cũ. Lên <B;ức Bình Phong>, lô hàng đầu tiên hai mươi nghìn cuốn. Không đủ thời gian in ấn thì mua thêm thiết bị. Tối liên lạc với Tiểu Tạ, rút năm triệu manh đồng trong tài khoản của trung tâm bổ túc nhờ anh ấy mua một lô máy in ở thành phố Tam Hoa.]Trình độ phát triển văn minh ở thành phố Dạ Quang và Thành phố Tam Hoa gần bằng thành phố Dao Quang, sự phát triển của nền văn minh công nghiệp có nhiều điểm tương đồng.Chỉ là thành phố Dạ Quang nằm xa cửa hàng Lông Xù, còn phải vượt biển, thành phố Tam Hoa thì gần chỗ của trung tâm bổ túc trẻ em hơn, mua hàng cũng tiện.Lần bán sách này, chỉ bản quyền thôi cũng sắp tiêu sạch số vốn tồn của Lộ Dao, còn phải duy trì chi phí hằng ngày của cửa hàng khác. Cô không dám chi một số tiền lớn, chỉ có thể mua máy móc thiết bị từ thế giới khác.Thiết bị mới có thể dùng không quen tay, bà chủ thân gánh lời chúc phúc của Fulla cũng có thể giải quyết dễ dàng.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Lên liền bây giờ à?]Lộ Dao: [Không vội, lát nữa xử kỵ sĩ, cậu canh chuẩn thời cơ. Điều duy nhất cần chú ý là tình hình hệ thống mạng, nhất định phải đuổi kịp trước khi đóng phòng livestream.]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [... Tôi sẽ cố gắng hết sức.]Nếu nó nói không thể kiểm soát nổi tình hình hệ thống mạng, chắc chắn sẽ bị bà chủ cười chê.Dù quyền kiểm soát mạng lưới trung gian bị cai ngục đảo Quán cướp lại, nó cũng có thể sử dụng năng lực làm chậm ít nhất là ba phút.Với độ hot hiện tại của phòng livestream, ba phút đủ để bán hai mươi nghìn cuốn sách rồi.Lộ Dao không nói chuyện với Thống Thống nữa, tập trung quan sát cuộc chiến gần đó.Trận chiến trong ngoài tiệm sách đều cực kỳ quyết liệt, chỉ là trong tiệm có phần mềm hỗ trợ mã hóa đặc biệt, cư dân mạng tinh tế chỉ thấy được là người tí hon màu đỏ trên đầu có số đang đánh nhau trong tiệm.Chỉ có Trúc Duy và Khê là nhân viên của tiệm, đang trong ca làm nên biểu tượng má hóa thành màu xanh lục.Hai người trở thành màu xanh duy nhất trong đám người tí hon màu đỏ, cực kỳ nổi bật.Bên ngoài tiệm thì người tí hon màu đen đại diện cho cai ngục giao đấu với người tí hon màu đỏ.Thỉnh thoảng có thể thấy chi của người máy bay ra, các khối màu hình vuông hình tròn trên khung hình, đại khái có thể thấy rõ tình hình trận chiến, chỉ vậy thôi.Người duy nhất họ có thể nhận biết rõ ràng là bà chủ, trong khung hình đầy người tí hon mã hóa, cô là sự tồn tại lập thể và chân thật duy nhất.Tám tù nhân trong tiệm dần chiếm thế thượng phong nên không cần Lộ Dao phải canh chừng suốt nữa, cô bèn cúi đầu nhìn chằm chằm vào xiềng xích trên cổ tay vài giây rồi bắt đầu thong thả tháo xích.



Bạn cần đăng nhập để bình luận