Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 827 - Nghiệp vụ mới 1



Chương 827 - Nghiệp vụ mới 1




Nghiệp vụ mới 1
Lộ Dao nhận được liên lạc của Đan Tê, nghe xong vấn đề thì bảo cô ta đưa máy truyền tin cho khách hàng.
Lộ Dao nói vài câu với Tang Tĩnh rồi cúp.
Tang Tĩnh trả máy truyền tin lại cho Đan Tê rồi thì không từ chối nhận phong thư đó nữa.
Lúc Đan Tê rời khỏi nhà họ Tang đã gặp một chàng trai khoảng mười bốn mười lăm tuổi ở trước cửa container. Chàng trai đó chạy ngang qua còn quay đầu lại đánh giá cô ta, trong một ngày Đan Tê gặp rất nhiều người như vậy nên cũng không quan tâm.
Tang Hoành về nhà nhưng không vào nhà mà vòng qua cửa chính đi ra phía sau tìm chị gái, gặp được rồi bèn nói: “Chị, lúc nãy em mới gặp một nhân viên chạy vặt ở cửa, có phải cô ta đến tìm nhà chúng ta không?”
Tang Tĩnh vừa mới xé phong thư ra đang định xem, nghe vậy thì lòng khẽ dao động: “Em biết nhân viên chạy vặt?”
Tang Hoành nói với giọng điệu kích động: “Hai ngày nay ở bên ngoài ai cũng nói về chuyện này, có người mở một cửa hàng dịch vụ chạy vặt bên ngoài căn cứ, những nhân viên chạy vặt đó còn mạnh hơn đội tìm kiếm, đặt đơn bằng danh thiếp của cửa hàng là có thể nhờ họ chạy vặt. Hiện tại cửa hàng này vô cùng nổi tiếng trong căn cứ, người lúc trước không dám đi xa tìm kiếm thu thập vật tư đều đặt đơn cho cửa hàng dịch vụ chạy vặt. Chỉ có điều cửa hàng nhận đơn chỉ nhận vàng, mà chúng ta thì ngay cả vàng cũng chẳng có.”
Tang Tĩnh siết chặt phong thư, bên trong có một thứ đồ vuông góc, lúc nắm siết lại rất cứng.
Hình như cô ấy biết đó là gì.
Tang Hoành thấy cô ấy mất tập trung bèn giơ tay đẩy cô ấy một cái rồi lại nghiêng đầu nhìn xung quanh, sau đó quay lại nói nhỏ: “Chị, em nghe được một vài thông tin từ bên ngoài.”
Không chờ Tang Tĩnh nói gì, Tang Hoành đã nhanh chóng nói: “Chính là nhà họ Hoàng muốn kết sui gia với nhà chúng ta ấy, hình như cách đây không lâu đã xảy ra chuyện, cụ thể là gì thì em vẫn chưa nghe ngóng được. Nhà họ vốn muốn kết hôn với con gái của trưởng căn cứ, cho dù nhà trưởng căn cứ có chuyện cũng không nên tìm đến nhà chúng ta chứ.”
Trái tim Tang Tĩnh đập như trống bỏi, vốn dĩ cô ấy đã cảm thấy chuyện này kỳ quặc rồi, cô ấy còn chưa gặp đàn trai lấy một lần mà đối phương vừa đến thì đã hỏi cưới rồi.
Đâu đâu cũng tiết lộ rằng chuyện này kỳ lạ, mà dường như cha mẹ lại chẳng nhận ra chút gì, thậm chí họ còn không hiểu tại sao cô ấy lại từ chối nữa.
Nhân viên chạy vặt đưa thư lúc nãy cũng rất lạ, Tang Tĩnh vẫn chưa kịp đọc nội dung bức thư nên trong lòng càng thấy bức bách hơn.
Cô ấy quay lưng lại, mở bức thư chỉ to cỡ lòng bàn tay ra đọc lướt.
Đọc đến cuối thư, lòng Tang Tĩnh rối như tơ vò, lưng đẫm mồ hôi lạnh.
Nếu không có dịch bệnh zombie bùng phát đột ngột thì chắc bây giờ cô ấy vẫn đang đi học, có lẽ là đang tập trung chuẩn bị cho kỳ thi lên lớp sắp đến chứ không phải bữa đói bữa no như bây giờ, lại còn sắp bị ép gả cho một tên thái giám.
Tang Tĩnh mới mười bảy tuổi, tuyệt nhiên chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, giờ nghĩ đến chuyện của nhà họ Hoàng, cô ấy chỉ thấy ghê tởm mà thôi.
Nhưng cô ấy không tìm được cách đùn đẩy để hủy hôn sự, dù cô ấy muốn từ chối nhưng cha mẹ cũng sẽ đồng ý thay cô ấy thôi.
Tang Tĩnh cúi đầu đổ đồ còn lại trong phong thư ra, một thỏi vàng và ba tấm thẻ giống danh thiếp, còn có một tờ giấy mỏng như tờ rơi.
Tang Hoành nói hồi lâu phát hiện chị không phản ứng, hơi tức giận vòng ra trước mặt cô ấy, cúi đầu nhìn đồ trong tay chị gái, thò tay ra rút một tờ danh thiếp rồi kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Chị, nhân viên chạy vặt lúc nãy đến nhà chúng ta đúng không?”
Tang Tĩnh đưa tay ra cướp lấy danh thiếp trong tay cậu ta: “Trả cho chị.”
Tang Hoành giơ tay cao lên tránh đi, không ngừng hỏi: “Chị lấy đâu ra vàng đặt đơn? Không đúng, em nghe nói mua danh thiếp đặt đơn phải đến cửa hàng, hơn nữa hôm qua đã bán hết rồi, lần sau phải chờ hai ngày nữa. Chị, chị lấy thứ gì đổi danh thiếp với người ta? Cũng không đúng, nếu như thế thì nhân viên chạy vặt sẽ không đến nhà mình đâu.”
Tang Tĩnh không nói chuyện, nhón chân lên muốn cướp lại danh thiếp trong tay Tang Hoành.
“Mấy đứa đang làm gì đó? Tang Tĩnh, chà ga giường xong chưa? Tang Hoành, rảnh thì tới giường trông cha con.” Trần Hồng vừa từ bên ngoài về, tay cầm hai cái bánh bao thiu lạnh cứng, thấy chị em Tang Tĩnh không làm việc nên bùng lửa giận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận