Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 784 - Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 3



Chương 784 - Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 3




Trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng 3
Lúc này có một bóng người xuất hiện trước chiếc xe.
Chàng trai tóc bạch kim thân hình cao gầy, cầm một thanh trường kiếm trong tay.
Dưới ánh trăng, lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Đối diện với thiên quân vạn mã, dẫu rằng chàng trai ấy mang khí chất trác tuyệt và Lý Túy cũng biết thân thủ anh rất giỏi, nhưng trái tim vẫn đập điên cuồng, chẳng thể nào yên tâm nổi.
Khi đám zombie chỉ còn cách Lục Minh Tiêu hai mét, anh giơ trường kiếm lên quét ra. Trong một khoảnh khắc, phảng phất như có kiếm khí màu bạc bay ra từ lưỡi kiếm, đầu của zombie bạo động đang ùa đến kia lăn xuống đất, đôi chân cong vẹo ngã nhào về trước.
Zombie phía sau không có thần trí nên cũng không biết tránh đi, cứ đạp thẳng lên xác thối tiến về trước rồi bị đùn lại một cục.
Lục Minh Tiêu tiến lên một bước, ghim mũi kiếm vào xác thối ngã đầu hàng, ở vết đứt thịt thối đỏ tươi hiện lên vết đốm màu xám đen, còn đang nhanh chóng khuếch rộng.
Trong mấy chục giây ngắn ngủi, xác thối tươi mới bị đốt thành than, gió thổi cái đã tiêu tán, sương mù li ti bay ra mù mịt.
Miễn là zombie bị dính phải sương mù ấy là tứ chi dần dần biến thành than rồi tự bay đi theo gió.
Nhóm Lý Túy không biết nhân viên chạy vặt đã làm gì, chỉ thấy từng hàng zombie nối tiếp nhau ngã xuống.
Phía sau đoàn xe, Lộ Dao cũng ở gần xe tải lớn của Sở Lê.
Tay phải của cô điều khiển bảy pháp khí, tay trái đang giơ ma trượng Cửu Bảo lên vẽ trận trên không trung.
Phạm vi của đợt zombie bạo động quá rộng, nếu phá bằng pháp khí thì quá tốn sức lẫn thời gian.
Lộ Dao định vẽ một ma pháp trận Bóng Tối cao cấp, làm lần một mẻ.
Không xa ở sau lưng cô, Hùng An An vung hoành đao mặc ý chém zombie có ý tiếp cận đoàn xe. Bản thể của cậu nhóc vốn là gấu trúc, da thô thịt dày, còn có sức mạnh nữa nên dù tuổi còn nhỏ nhưng đã lộ rõ ưu thế cơ thể khỏe mạnh di truyền từ huyết thống.
Cũng vì tu vi cậu nhóc còn thấp, cũng không tính là tinh thông pháp thuật nên ngày thường vẫn dựa vào năng lực cơ thể là nhiều.
Dù có là zombie biến dị thì cũng rất khó cắn rách được da Hùng An An.
Sở Lê chống vách xe đứng dậy, lát thì quay đầu lại nhìn Lộ Dao, lát lại thò người nhìn Hùng An An.
Dù là bà chủ trông có vẻ yếu ớt hay là nhóc gấu Hùng An An ấn tượng lần đầu gặp mặt cực kém đi chăng nữa, họ đều làm cô ấy hết sức kinh ngạc.
Đột nhiên, trên chiến trường đồng hoang đầy máu tanh hôi thối vang lên tiếng sáo du dương bay xa, chợt xoa dịu cảm xúc hoảng sợ lo lắng của khách hàng trên xe.
Khang Khang hoàn thành nhiệm vụ nhỏ phát phù chú, bèn tựa vào đầu xe của chiếc xe Van cuối cùng, cầm sáo Mặc Ngọc lên nhẹ nhàng thổi một khúc.
Ở đại lục Phù Thế, Đương Khang là một loài thụy thú sẽ mang lại may mắn hạnh phúc, chân thân trông có vẻ thô kệch man rợ, phảng phất như vô cùng hung tợn nhưng thật ra lại là nhóc con có suy nghĩ tinh tế.
Tính tình Khang Khang khá mềm mỏng, không thích sát sinh, may mắn gặp được một vị âm tu ở quán net. Người đó cũng vui vẻ dạy cho Khang Khang, còn tặng nó một cây sáo Mặc Ngọc.
Tiếng sáo của Khang Khang có thể xoa dịu lòng người, người tu hành nghe thấy lại là một làn điệu khác.
Hùng An An được tiếng sáo cổ vũ, bỗng dưng hét to một tiếng, vung hoành đao nhảy thẳng vào trong đám zombie, vừa gào vừa xoay vòng chém điên cuồng.
Tốc độ vẽ pháp trận trên tay Lộ Dao cũng đột nhiên nhanh lên, tiếng sáo đang hối thúc cô nhanh hơn, nhanh hơn chút nữa.
Lộ Dao điều khiển ma trượng, chậm rãi đẩy ma pháp trận đã thành hình ra.
Pháp trận có cấu tạo rườm rà phức tạp chậm rãi bay lên cao, không ngừng phóng to ra cho đến khi hoàn toàn che phủ zombie bạo động.
Ma pháp Bóng Tối mang sức mạnh tàn phá là chính, một khi khởi trận, phạm vi tàn phá cực kỳ kinh khủng.
Lộ Dao không muốn làm khách sợ nên đã tốn không ít sức lúc kiến tạo ma pháp trận, chỉ mong sao cho nó nhẹ nhẹ lại.
Sau khi ma pháp trận hoàn toàn che phủ đám zombie thì có kim ma pháp màu đen rơi xuống như giọt mưa, ghim chính xác vào zombie dưới đất, đâm thẳng vào phần đầu.
Cảnh tượng nhóm Lý Túy thấy lại là bỗng chốc tất cả zombie như bị xúc mất đầu, đột nhiên dừng hết động tác lại.
Họ không biết cụ thể ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, cũng không dám tùy tiện xuống xe.
Mãi đến khi Lộ Dao hoàn thành việc xử lý tìm đến, họ mới tay chân luống cuống hạ cửa sổ xe xuống.
Lộ Dao chống một tay lên cửa sổ xe: “Căn bản đã xử lý sạch rồi. Nhưng chúng tôi thấy gần đây bất thường nên đề nghị không nên ở lại nữa, rời khỏi nhanh nhất có thể.”
Lý Túy cũng không thể nào kiểm soát biểu cảm nữa, cả giọng nói cũng bị mất kiểm soát mà kéo cao tông giọng: “Xử lý hết toàn bộ rồi sao?!”
Lộ Dao gật đầu.
Lý Túy giơ tay chỉ ra ngoài cửa sổ: “Chỉ bốn người, đông thế kia, xong hết rồi?”
Hình như đột nhiên anh ấy bị mất đi năng lực sắp xếp từ ngữ chính xác.
Lộ Dao: “Đừng nghi ngờ, đây chính là trình độ nghiệp vụ trị giá hai mươi thỏi vàng!”
Lý Túy: “...”



Bạn cần đăng nhập để bình luận