Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1294 -



Chương 1294 -



Giản Tùng nằm trong nhóm khách hàng thứ hai đến khu phố thương mại vào buổi sáng.Ngày mở cửa, Cơ Phi Mệnh chờ lệnh cả ngày, phụ trách đón khách đã đặt lịch trên khắp các khu vực thành phố.Khách đặt lịch vào buổi sáng toàn là khách quen cả.Khách mới lại còn trẻ như Giản Tùng, ngủ đến lúc tự tỉnh mới dùng app liên lạc người đến đón cũng có thể hiểu được.Giản Tùng đã mua đồ ở cửa hàng tạp hóa nhiều lần, chưa được một tháng đã có lượt mua lên đến mười lần, mức chi tiêu cũng vượt một trăm nghìn.Lúc Lộ Dao công bố tin về ngày mở cửa trên mạng nội bộ, Giản Tùng vừa cài đặt app chữ “Dao” nhờ gợi ý.Còn chưa hiểu gì thì đã thấy rất nhiều người đang đặt lịch cho “ngày mở cửa” gì đó.Cậu ấy mặc kệ, cậu ấy cũng muốn đặt.Không biết là do mạng nhanh hay tay cậu ấy nhanh mà suất cuối cùng đã được cậu ấy giành lấy.Để tham gia “ngày mở cửa”, hai ba hôm trước Giản Tùng đã quay về thành phố Dao Quang.Thông tin trong mạng nội bộ khu phố thương mại phong phú hơn cửa hàng tạp hóa, hình ảnh, video tiết lộ số lượng lớn thông tin nằm ngoài kiến thức thông thường, ví dụ như người mini ba đầu, móng tay chiến đấu ma pháp, cửa hàng Blind Box của thế giới phế thải, cửa hàng độc đáo mở bên dưới biển sâu...Có điều Giản Tùng không phải thành viên VIP chính thức, tuy vào được mạng nội bộ khu phố thương mại nhưng có không ít hạn chế.Cậu ấy nạp tiền xem được không ít nội dung trên quảng trường Hoạt động trong khu phố, xem được bình luận của người đăng bài nhưng không xem được bình luận của khách VIP.Giản Tùng cực kỳ mong chờ ngày mở cửa, vốn định đi sớm, kết quả tối đó chìm đắm trong quảng trường Hoạt động trong khu phố nên ngủ quên, không bắt kịp chuyến xe đón người sớm nhất.Hơn mười giờ cậu ấy mới đến khu phố thương mại, lúc xuống xe cũng giống với khách hàng khác, trông thấy con phố hoang tàn vắng vẻ mà mắt đầy thất vọng.Nước của thời đại công nghệ thông tin này quả nhiên quá sâu, trên mạng thì quảng cáo nổi tiếng đến thế, quảng trường Hoạt động trong khu phố ngày nào cũng đăng video hình ảnh dụ người ta đến, kết quả chỉ có vậy?Khu du lịch nông thôn trông còn sạch sẽ hơn nơi này!Là con phố phế thải vùng ngoại ô gì đây?Bỗng chốc, trong đầu Giản Tùng lóe lên rất nhiều suy đoán tiêu cực, đừng nói là bị lừa đến nơi hoang vu cắt thận đấy nhé...Cậu ấy móc điện thoại ra, đang định gửi tin nhắn cầu cứu, lúc nghiêng đầu thì bắt gặp một bóng dáng quen thuộc, đeo túi xách màu đen, đang đỗ xe đạp điện.Giản Tùng giơ tay lên vẫy vẫy: “Trương Duệ Nghiêu?”Trương Duệ Nghiêu quay đầu lại, ánh mắt hơi ngạc nhiên: “Anh Tùng, cậu đã đặt lịch vào ngày mở cửa à?”Giản Tùng gật đầu, chậm rãi đi về phía Trương Duệ Nghiêu: “Cậu ở đây, cũng có nghĩa đây là tổng bộ của &LTPh;ù Sinh>. Sao lại là một nơi như thế này? Này cũng quá... “Con trai con gái” của tôi vậy mà lại chào đời ở một nơi như thế này...”Trương Duệ Nghiêu đỗ xe xong thì ra hiệu cho Giản Tùng, nói với cậu ấy: “Đừng nói kinh khủng vậy chứ, nơi này đỉnh lắm đó.”Giản Tùng không tin la làng: “Như này còn gọi là đỉnh hả? Ở ký túc xá, cậu nói đã tìm được chỗ thực tập tốt, kết quả lại đến làm ở nơi khỉ ho cò gáy này? Tiền lương có đủ cho cậu thuê phòng ăn cơm không?”Trương Duệ Nghiêu: “Công việc đúng với chuyên ngành của tớ, chính là nghiên cứu phát triển, bảo trì game, tớ thấy tốt lắm. Tiền lương cũng ổn, đủ dùng. Ăn cơm thì không cần lo, một ngày ba bữa tớ đều ăn ở cửa hàng.”Giản Tùng không tin, nhớ tới đồ ăn thì lập tức nhớ ra bữa ăn đặt ở cửa hàng tạp hóa, chợt hốt hoảng: “Đừng nói đồ ăn chúng tớ ăn cũng được nấu ra tại nơi này đấy nhé? Mặt tiền này, con phố này, môi trường này... Ọe—Uổng cho tớ dạo này ngày nào cũng đặt, tối qua còn đặt cho cha mẹ ông bà và cậu của tớ một phần.”Cậu ấy tưởng tượng khu phố thương mại là một nơi giống với khu thương mại sầm uất, sản phẩm không tầm thường, giá cũng cao, sợ không đủ tiền tiêu vặt nên tối qua đã mời người nhà ăn cơm, thật ra là đặt đồ ăn ở cửa hàng tạp hóa.Cậu của Giản Tùng việc đến nhà, thấy cả nhà đang không màn hình tượng ăn uống thoải mái bèn ngồi xuống ăn chung.



Bạn cần đăng nhập để bình luận