Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 420 - Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 3



Chương 420 - Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 3




Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 3
Chàng trai tóc bạch kim mắt đỏ đứng bên ngoài cửa, giọng nói khàn đặc: “Dao Nhi.”
Lục Dao nghiêng đầu nhìn thấy Cơ Trang và Vũ Lăng, đôi môi nhếch lên, nở một nụ cười phức tạp: “Là ngươi sao.”
Năm trăm năm trước, nếu như không gặp phải hắn ta thì nàng ta cũng sẽ không nhận lầm người, cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như thế này.
Cơ Trang không hề chú ý đến sắc mặt phức tạp tối đen của Lục Dao ngay lúc này, bây giờ hắn ta chỉ mãn nguyện vì đã được như ý muốn thôi.
Lần trước Vũ Lăng thăm dò được tin tức nơi Lục Dao tiên tử xuất hiện cuối cùng rồi mất tích vào năm đó là ở gần Giới Môn của nhân gian và Ma vực.
Nhưng mấy trăm năm nay Ma tôn luôn cho người canh giữ Giới Môn nghiêm ngặt, họ đã phí rất nhiều công sức mới có thể trốn được từ nhân gian đến Ma vực.
Thật không trùng hợp khi hai Yêu tộc đang tìm người giữa Ma vực rộng lớn thì Lục Dao đã trốn đến nhân gian.
Không lâu sau Lục Dao bị Ma Tôn từ nhân gian bắt về.
Tin tức được truyền ra từ Nhược Thủy Uyên, nhờ thế Cơ Trang và Vũ Lăng mới thăm dò được nơi ở của Lục Dao.
Căn nhà lao tăm tối nằm trên Thiên Uyên của Ma cung, hai người họ đã thăm dò tận mấy lần những vẫn không vào được.
Lúc này không biết vì sao Ma Tôn lại rời khỏi Ma cung, đã nửa tháng rồi vẫn chưa quay lại.
Dường như nhân gian cũng đã xảy ra chuyện gì, cả Ma vực đều đang thảo luận về nó.
Chỉ là Cơ Trang không có tâm tư để tìm hiểu về nó, hắn ta nhân lúc Ma Tôn đã lâu không về, Ma cung nên phòng thủ lỏng lẻo, cuối cùng đưa theo Vũ Lăng đột nhập vào nhà lao.
Cơ Trang dùng thanh kiếm bổn mệnh của mình phá bỏ cấm chế trên người Lục Dao, rồi lại dùng pháp thuật tạo ra một thế thân đặt ở vị trí ban đầu, cuối cùng mới bế nàng ta rời khỏi đây.
Lục Dao dựa vào vai Cơ Trang, nét mặt trông rất bình tĩnh: “Đưa ta đến núi Bất Tiên.”
Vũ Lăng nhíu mày nhìn sang đó: “Ngươi muốn làm gì?”
Lục Dao nhắm mắt lại không thèm để ý đến hắn.
Cơ Trang thở dài, một lúc sau mới nhấc chân bước ra ngoài: “Được, tùy ý nàng.”
---
Hôm sau, ngày thứ hai của Đại Hội Tiên Ma.
Hai bên đường lên núi của núi Bất Tiên chen chúc đầy các sạp hàng lớn nhỏ.
Không chỉ có Nhân tộc bán đồ ăn và đồ lặt vặt mà còn có thêm vài sạp nhỏ bán linh thực và các vật phẩm quý hiếm của Yêu tộc.
Hai ngày nay người trên núi rất nhiều, trông như đang họp chợ vậy, đúng thật là một cơ hội rất tốt để kiếm tiền.
Đã có kinh nghiệm từ ngày thứ nhất nên sang đến ngày thứ hai khách hàng lên núi đều ung dung thoải mái, có không ít người đi từ chân núi lên đã mua thêm rất nhiều đồ.
Khi đến tiệm net thì vẫn phải xét vé mới được vào.
Khán giả ngồi xuống bắt đầu quan sát những màn hình treo lơ lửng trên không trung, tìm kiếm cuộc thi đấu mà mình thấy hứng thú.
Năm đội viên trong tiểu đội của khu phố thương mại đã vào chỗ, chuẩn bị thi đấu.
Khóe mắt nhóc gấu trúc tinh, bé nhân sâm và Tiểu Chung không ngừng liếc sang bên cạnh, lén quan sát vị Quỷ tộc ngồi bên phải mình.
Bọn họ chưa từng đấu luyện với vị Quỷ tộc này bao giờ, đây còn là lần đầu tiên gặp mặt nữa nhưng phải thi đấu với nhau rồi.
Vị Quỷ tộc này có gương mặt trắng bệch, ngũ quang vô cùng đoan chính, dáng người cao ráo, tự xưng là quỷ sai trong điện thứ mười của Minh giới, tên là Tiết Lễ.
Hoặc là có thể do bản năng của người sống nên nhóc gấu trúc tinh, bé nhân sâm và Tiểu Chung đều cảm thấy người này có quỷ khí bất phàm, không dễ dây vào.
Lộ Dao xoay chiếc vòng hình rồng đen trên cánh tay mình: “Chuẩn bị xong hết chưa?”
Đương Khang đang ngồi trên đầu Lộ Dao lẩm bẩm một tiếng, xem như là lời đáp lại.
Cả đội nhấn vào phím tải trên bàn phím cùng lúc, màn hình lóe sáng lên, mọi người mở mắt ra thì đã đến bản đồ quen thuộc kia.
Đối thủ mà tiểu đội của khu phố thương mại ghép trúng cũng mới bắt đầu thi đấu trận đầu tiên vào hôm nay.
Phía bên đối phương có ba tu sĩ, một Yêu tộc và một Ma tộc.
Tu sĩ thì có hai người là kiếm tu, một người là Luyện Khí sư.
Bản đồ thi đấu cũng có ba con đường truyền thống, nhưng cơ chế trò chơi thì không giống lắm.
Vừa vào trong trò chơi thì mỗi nhân vật đều sẽ bị giới hạn tu vi và cảnh giới, căn cứ vào số lính farm được và tài nguyên thì mới được thăng cấp, từ cấp không đến ba mươi, sau khi tăng hết cấp thì đó mới chính là cảnh giới thật sự của tuyển thủ.
Trong trò chơi mỗi một tuyển thủ sẽ có một túi trang bị với sáu ô vuông, có thể mang theo pháp khí, linh sủng, đan dược, phù triện, công cụ, nguyên liệu…
Túi có thể chứa được vật phẩm tự do ở mức cao nhưng có một quy tắc hạn chế - khi trò chơi bắt đầu chỉ có một ô được mở ra, sau đó người chơi cứ tăng lên mỗi năm cấp sẽ mở được một ô vuông.
Cho đến khi sáu ô vuông được mở hết ra thì người chơi có thể tự do sử dụng tất cả vật phẩm trong túi.
Lộ Dao xem Tù Ngọc và nhóc Đương Khang như hai món dụng cụ bỏ vào túi, sau đó mới vào trận đấu.
Nhóc con Đương Khang được đặt vào ô đầu tiên, còn Tù Ngọc thì nằm ở ô số sáu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận