Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 368 - Ma Tôn và đứa con nghiện net của mình 1



Chương 368 - Ma Tôn và đứa con nghiện net của mình 1




Ma Tôn và đứa con nghiện net của mình 1
Trước khi giải đấu chính thức bắt đầu, thành viên đội tu chân đã thống nhất đổi sang dùng bàn phím và chuột được Cửu Tuyệt môn luyện chế riêng.
Giản Bất Di là đệ tử tông môn luyện khí Cửu Tuyệt môn, am hiểu nhất là cách luyện chế những vật dụng tinh xảo.
Trong thời gian nghỉ ngơi giữa buổi tập luyện, hắn bắt đầu nghiên cứu bàn phím và chuột của quán net, sau đó phát hiện ra chúng là tác phẩm của luyện khí sư cả.
Thế là hắn vẽ lại bản vẽ đem về sư môn mời sư phụ và các sư huynh sư tỷ hỗ trợ luyện chế.
Luyện chế những vật có phẩm chất cao khá tốn thời gian, công sức và nguyên liệu. Giản Bất Di vừa phải tìm nguyên liệu vừa phải tập luyện nên thật sự rất bận.
Hôm trước sư môn gửi bàn phím và chuột mới luyện chế thành công tới đây, Giản Bất Di lại tiếp thu ý kiến sau khi dùng thử của các thành viên trong đội rồi điều chỉnh thêm nhiều lần nữa. Thế nên có thể nói là thành phẩm bây giờ cực kỳ hợp với bọn họ.
Nghe nói tùy vào vị trí của người chơi và đặc điểm của tướng mà bọn họ sử dụng mà trục của mỗi phím được khắc hoa văn với các hiệu ứng khác nhau, ngoài ra trên phím cũng có những thiết kế nhỏ khác nên dùng bàn phím như vũ khí còn được chứ nói gì đến đánh game.
Thành viên đội khu phố thương mại cũng đổi sang dùng bàn phím và chuột thường ngày mình hay dùng, chủ yếu là vì thuận tay. Chỉ có Chung Liên Gia là đưa đồ nghề hồi trước mình dùng để thi đấu chuyên nghiệp đến.
Có điều mọi người tò mò về bàn phím của đội tu chân hơn nên trước khi chính thức bước vào giai đoạn ban tướng, ai cũng rướn cổ quan sát bàn phím của bọn họ.
Bàn phím của đội tu chân cũng lớn hơn bàn phím bình thường giống như của quán net, nhưng trông bề ngoài tinh xảo hơn nhiều, có điều chưa nhìn ra được nó tốt hơn bàn phím của quán ở chỗ nào.
Cơ Thanh Nghiên: "K Hoàng, bọn họ có bàn phím thiết kế riêng kìa."
Chu Tố: "Phạm quy quá đê. Có khi nào bọn họ sẽ thao tác nhanh hơn chúng ta rất nhiều không?"
Tiểu Chung: "Đúng là bàn phím và chuột có sức ảnh hưởng nhất định với game thủ thật, nhưng chỉ cần thi đấu vẫn còn dừng lại ở trình độ vật lý thì phô trương hay không cũng chẳng khác nhau mấy. Bọn họ mới chơi bao lâu? Nói khó nghe một chút thì là vẫn chưa đạt được đến trình độ phát huy được hết tất cả hiệu quả của bàn phím."
Lưu Đường: "K Hoàng thật ngông cuồng. Ván đấu này phải trông cậy vào bố JG kéo rồi."
Tiểu Trịnh: "Vừa rồi lúc bà chủ quay lại, K Hoàng suýt khóc."
Mặt Tiểu Chung đỏ bừng lên: "Nói đến chuyện này làm gì chứ? Thế các anh không vui à?"
Cơ Thanh Nghiên: "Ai nói không vui đâu? Bà chủ tự trốn được ra thật sự là quá mừng. Lúc Ma Tôn vạch mặt đồ giả kia, tôi còn tưởng sắp GG đến nơi rồi, tâm trạng phức tạp vô cùng, vừa sảng khoái vừa tuyệt vọng."
Chu Tố: "Tôi cũng vậy. Mấy ngày nay mỗi lần nhắn tin thông báo là tôi lại đắn đo khó xử, còn phải chuẩn bị đồ ngọt cho cô ta. Cửa hàng thì nhiều khách gọi đồ ăn, tôi sắp phiền chết mất thôi."
Lưu Đường: "Mọi người nói xem có phải bà chủ bắt đầu tu tiên rồi không?"
Mọi người đều sửng sốt. Theo như tình huống vừa rồi thì đúng là rất khả năng, nếu không sao bà chủ thoát ra được?
Nhưng dù sao cũng chỉ mới mấy ngày trôi qua, nghĩ lại mới thấy có hơi lố.
Cơ Thanh Nghiên: "Dù thế nào đi chăng nữa thì như bây giờ đã là kết quả tốt nhất rồi."
Tiểu Trịnh cũng âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm. Bà chủ mà không về nữa là anh ta phải vào khu vui chơi bán mạng thôi.
Tiền lương của anh ta là thời gian nên không có bà chủ thì chỉ có một con đường chết.
Mặc dù sớm muộn gì cũng phải đối mặt với điều đó nhưng anh ta vẫn hy vọng có thể kéo dài càng lâu càng tốt.
Tiểu Chung: "Thôi chúng ta nhanh lên sân đấu đánh cho xong đi, tôi còn muốn xuống dưới xem cuộc chiến nữa."
Đội tu chân ở phía đối diện cũng để ý thấy nhân viên khu phố thương mại cứ xúm lại tám chuyện.
SP Giản Bất Di: "Đúng là sau khi bà chủ quay về, bọn họ thay đổi hẳn."
Nữ kiếm tu của Thiên Diễn tông: "Vậy có sao đâu? Nếu đã so tài thì tất nhiên phải đánh hết mình mới được."
Trúc Thanh Vân: "Tôi khá để ý đến bà chủ giả bị Ma tộc mang đi kia."
Một người đầu trọc đi mid nói: "Quả thật chuyện này có chỗ rất kỳ lạ."
Kiếm tu Thiên Diễn tông: "Nàng ta bị Ma tộc mang đi rồi, mấy người có nghĩ nhiều cũng bằng không. Ma Tôn cũng đã tới."
Giản Bất Di: "Thôi thi đấu cho xong đã rồi nói sau."
Sau khi kết thúc phần ban tướng, trước khi cuộc thi đấu chính thức bắt đầu, nhân viên khu phố thương mại quay đầu nhìn về phía khán đài, thấy Lộ Dao đang mỉm cười vẫy tay với bọn họ.
Chu Tố xúc động nói: "Chỉ cần bà chủ ngồi đó thôi là tôi đã có cảm giác an toàn rồi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận