Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 788 -



Chương 788 -




Lộ Dao mở to mắt, trấn tĩnh lại rồi gọi hệ thống hiện thực hóa ước mơ ra.
[Nhiệm vụ mới là sao?]
Khó khăn lắm cửa hàng dịch vụ chạy vặt mới có được danh tiếng tại thành phố Cao Thăng, đang là thời kỳ kinh doanh tăng trưởng, vốn dĩ Lộ Dao định hoàn thành nhiệm vụ hộ tống thành phố Lục Nghị này xong sẽ về nghĩ cách ổn định nhóm khách hàng.
Quả thật là Lộ Dao có ý nghĩ sẽ mở rộng nghiệp vụ của cửa hàng nhưng tạm thời cô vẫn chưa muốn phát triển nghiệp vụ xuyên thành phố.
Hiện trạng của nước Hoàng Kim không có lợi cho sự phát triển của dịch vụ vận chuyển đường dài, nếu bắt buộc phải xây dựng trạm mới, không những phải xem xét thị trường mà còn phải xây một tuyến đường vận chuyển an toàn.
Không chỉ vậy, việc thuê nhân viên cũng không thể giới hạn trong phạm vi nhân viên đặc biệt ở thế giới khác, tốt nhất là bắt đầu tuyển dụng nhân viên địa phương.
Nói thật lòng thì Lộ Dao cũng thấy hơi lười.
Giả sử không tiếp tục mở rộng nghiệp vụ mà có thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, tiếp tục phát triển ở thành phố Cao Thăng cũng chẳng có vấn đề gì
Thời gian dự trữ để thực hiện của nhiệm vụ này còn khá lâu, chứng tỏ độ khó nhiệm vụ do hệ thống đánh giá vượt khỏi tiền lệ.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ giả chết nhưng trốn không được thật, dùng dằng tận hồi lâu mới lên tiếng: [Tôi... Cũng hết cách rồi. Lộ Dao, Từ khi tôi về phe cô, hiện tại cũng không có quyền hạn biết được quy trình đánh giá nhiệm vụ. Tôi cũng không biết tại sao lại xuất hiện nhiệm vụ cấp này nhanh vậy, với độ khó này thì nó đã sánh ngang với nhiệm vụ cuối cùng.]
Lộ Dao suy nghĩ một lát, vô tình lại gây áp lực cho hệ thống hiện thực hóa ước mơ.
Giọng điệu của hệ thống hiện thực hóa ước mơ yếu đi, cả hệ thống thấp thỏm bất an: [Lộ Dao Lộ Dao, cô nói chuyện đi!]
Lộ Dao: [... Đừng ồn. Theo cậu nói thì cậu đã trở thành kẻ bị bỏ rơi rồi, giờ chỉ là một công cụ phát nhiệm vụ thôi à?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [... Nhất định phải nói khó nghe vậy sao?]
Lộ Dao trở mình, chuẩn bị nói chuyện đàng hoàng với Thống Thống: [Cậu có thể nói cho tôi biết rốt cuộc là ai muốn chơi chúng ta không?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ im lặng, hồi lâu sau mới tiết lộ phân nửa: [Tôi cũng không rõ, chỉ biết là bên trên.]
Lộ Dao: [Không biết nguyên nhân luôn à?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [... Cái này... Chắc biết chút ít.]
Lộ Dao dẫn dắt từng bước: [Nói xem.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Không được. Thật ra cô cũng biết, chỉ là cô quên thôi. Nếu quên thì đây chính là quyết định của chính cô, tôi không thể nói.]
Lộ Dao thấy moi không được thông tin hữu ích thì nói tiếp: [Vậy tôi cũng muốn cho cậu một nhiệm vụ.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Hả?]
Lộ Dao: [Cậu cũng nói đã đứng về phe tôi rồi đúng chứ? Vì chuyện này mà cậu không được tín nhiệm, còn mất quyền kiểm soát nhiệm vụ nữa. Rõ ràng cậu mới là hệ thống hiện thực hóa ước mơ của tôi mà, vậy mà cũng nuốt trôi cục tức này ư?]
Câu này nói trúng chỗ đau của hệ thống hiện thực hóa ước mơ, ai cũng có thể bắt nạt nó, sai khiến nó, làm nó mất thể diện.
Nhưng nó có thể làm được gì chứ?
Nó chỉ là một hệ thống mà thôi.
Lộ Dao: [Thống Thống à, cậu xem thế này có được không nhé —Nếu nguyện vọng của tôi thành hiện thực thì tôi sẽ cố gắng hết sức thực hiện một nguyện vọng của cậu.]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ khôi phục tinh thần: [... Thật... Thật sự... Có thể sao?]
Lộ Dao: [Chúng ta cùng nhau đến nhiều thế giới, mở nhiều cửa hàng đến thế kia, cậu còn không tin tôi à?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ im lặng hồi lâu: [Nhưng... Có lẽ cô không thực hiện nổi nguyện vọng của tôi đâu.]
Lộ Dao: [Khó lắm à?]
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Ừm.]
Lộ Dao: [Vậy cậu càng nên giúp tôi, tôi càng mạnh thì xác suất thực hiện được nguyện vọng cho cậu càng cao. Rốt cuộc là chuyện gì, chi bằng nói tôi nghe thử trước?]



Bạn cần đăng nhập để bình luận