Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 730 - Thành phố Tam Hoa 3



Chương 730 - Thành phố Tam Hoa 3




Thành phố Tam Hoa 3
Khu bình luận bên dưới video thảo luận cực kỳ sôi nổi, giờ đã có hai chục nghìn bình luận rồi:
[Thuốc Giảm Đau Cảm Xúc: Tôi cũng đã đặt lịch hẹn hộp bánh của trung tâm bổ túc trên mạng, giá trị mong đợi kéo đầy thanh, tan làm sẽ đi lấy!!!]
[Trông Về Vùng Biển Ấy: Không phải bản đồ kho báu này hơi hoang đường sao, rốt cuộc có cơ chế gì vậy? Bánh đó lòi từ đâu ra?]
[Làm Nghề Chửi Lộn, Không Lấy Một Xu: Sự kiện của trung tâm bổ túc trẻ em? Cũng thường thôi.]
[Nhịp Tim Hương Dâu: Bản đồ kho báu này quá nghịch thiên rồi ấy!!!]
[Không Thể Tìm Lại Ngày Hôm Qua: Thấy quảng cáo sự kiện trên mạng lâu rồi, không thể ký gửi bưu điện mà phải đích thân đến trung tâm lấy. Vì đi làm ở thành phố lân cận, đi làm thôi cũng đủ mệt rồi, thật sự không còn sức đến lấy mấy cái này, người đăng đã khơi dậy lòng hiếu kỳ đã chết của tôi!]
...
[Mảnh Gỗ Trong Suốt: Đặt hẹn hộp bánh bằng cách nào vậy? Tôi phải có được nó!!!]
[Tang Lê Lê: Đã lấy được hộp bánh rồi nhưng không có bản đồ kho báu! Chiều tôi cúp học đến trung tâm!!!]
...
Lộ Dao nắm vai Hồ Tiêu: “Trả lời Tang Lê là tan học đến lấy, đừng cúp tiết.”
Hồ Tiêu khá ngạc nhiên: “Cô còn nhớ cô bé à?”
Lộ Dao: “Em ấy đã đổi ảnh đại diện, hình như nhuộm tóc lại rồi. Nhưng tôi nhớ mà, em ấy là học sinh bổ túc tốt nghiệp của trung tâm chúng ta.”
Hai người đang nói thì số 444 từ ngoài đi vào, sắc mặt khá hốt hoảng: “Bà chủ, đột nhiên bên ngoài có rất nhiều khách hàng, cô có thể ra phụ không?”
Gần đến giờ nghỉ trưa nên khách mua đồ, khách lấy hộp bánh và cả khách đổi bản đồ kho báu gần như ùa vào trung tâm cùng một lúc.
Lộ Dao đứng dậy đi ra ngoài, vừa vẫy tay với số 444: “Đi thôi đi thôi, tôi đến giúp.”
Số 444 phụ trách bán đồ, Lộ Dao phụ trách phát hộp bánh và bản đồ kho báu.
Hộp bánh có liên quan đến ký ức riêng tư của khách hàng nên dù là gửi đi hay tự lấy thì đều cần phải hẹn trước.
Khách đặt hẹn trước mười giờ sáng, giờ này đến thì đều có thể lấy được hộp bánh của mình, còn đạo cụ bản đồ kho báu thì phát theo điểm chi tiêu tích lũy.
Lộ Dao ngồi sau khung cửa sổ phòng số 1, khách hàng đầu tiên là Lý Tiểu Quả.
Lý Tiểu Quả: “Bà chủ, cô còn nhớ tôi không?”
Lộ Dao gật đầu: “Đến trung tâm mua bong bóng nước và bánh ngọt.”
Lý Tiểu Quả nghe vậy thì cực kỳ vui, cô ấy chưa từng bổ túc tại trung tâm bổ túc trẻ em nhưng là khách hàng trung thành của quầy bán đồ ăn vặt. Lần nào quầy bán đồ ăn vặt có hàng mới, Lý Tiểu Quả cũng sẽ mua sản phẩm mới. Cô ấy không thể đặt hẹn hộp bánh dành riêng cho học sinh bổ túc của trung tâm nhưng cũng đổi được bản đồ kho báu bằng điểm chi tiêu tích lũy.
Lý Tiểu Quả nhận lấy đạo cụ bản đồ kho báu từ tay Lộ Dao: “Niềm vui của hôm nay là trông cậy vào nó rồi, buổi tối tan làm về sẽ chơi!”
Lý Tiểu Quả vui vẻ rời đi, Lộ Dao tiếp tục phát đạo cụ và quà sự kiện, cô gặp không ít khách đã từng bổ túc tại trung tâm bổ túc như Tiểu Mỹ, Đỗ Thu Linh, Trịnh Tư Dao, Chu Y San, Hâm Hâm, ... Thậm chí còn có X và rất nhiều người đã từng là vật thí nghiệm.
Sau khi phong trào siêu năng lực xuất hiện sự suy thoái, rất nhiều khách từng sống nhờ vào siêu năng lực đều tích cực tìm kiếm hướng đi cho cuộc đời mình, giờ cũng coi như ai cũng có thành công riêng.
Giai đoạn cao điểm buổi trưa kéo dài hơn một tiếng, Lộ Dao ở lại ăn cơm chung với học sinh bổ túc và nhân viên trung tâm.
Cách đây không lâu Tiêu Trạch đã thi đậu bài sát hạch giáo viên bổ túc của trung tâm, giờ cũng đã là một giáo viên bổ túc.
Bạch Di lén bóc phốt bầu không khí không tệ giữa Hiểu Hiểu và Tiêu Trạch với Lộ Dao. Lộ Dao biết chuyện quá khứ của Từ Hiểu Hiểu và Tiêu Trạch, cô chỉ thấy có nhiều khi duyên phận kỳ diệu thật, vòng cả vòng lớn lại quay về điểm ban đầu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận