Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1311 -



Chương 1311 -



Nhan Thượng Thanh là tổng đạo diễn của bộ phim cổ trang thần tượng cấp S có tên là &LTL;ăng Tiêu Truyện> đang chuẩn bị khai máy, anh ta không phải là người ở thành phố Dao Quang, người đi cùng là biên kịch Hoà Mễ, nam chính là Thi Tân Tập, nữ chính Kỷ Hân, cả ba người họ cũng không phải là người bản địa.Vốn &LTL;ăng Tiêu Truyện> được quay ở phim trường cổ trang của thành phố Thiên Cơ, do thời gian thử vai trước khi bắt đầu dự án quá dài, số tiền đầu tư cũng lớn nên toàn bộ nhân viên của đoàn phim cộng thêm phía đầu tư đều rất kỳ vọng vào bộ phim này.Mãi cho đến khi chính thức khai máy, ngày nào Nhan Thượng Thanh cũng phải đối mặt với nam chính mặt đơ và nữ chính đầu gỗ, lòng chỉ biết thở dài hết lần này đến lần khác, đồng thời cũng tự nhắc nhở mình rằng “đây là công việc, là công việc, cắn răng chịu đựng là xong thôi”, người mà phía đầu tư nâng đỡ thì làm gì có chỗ để anh ta chen vào góp ý chứ.Bộ phim này sản xuất ra để nâng nam nữ chính lên, nên những người vốn phải có tiếng nói trong đoàn phim như đạo diễn hay biên kịch đều không cần quan tâm đến, ngành này của họ đi theo quy tắc ai bỏ tiền ra thì người đó sẽ có quyền lên tiếng nhất.Vốn Nhan Thượng Thanh chỉ nghĩ qua được thì cho qua, mắt nhắm mắt mở để đẩy nhanh tiến độ quay phim, nhưng trùng hợp hai hôm trước Tạ Tu Lương đến thành phố Thiên Cơ để công tác, sẵn tiện đến phim trường cổ trang để thăm bạn cũ, còn đứng lại để xem &LTL;ăng Tiêu Truyện> quay mấy tiếng đồng hồ nữa.Buổi tối lúc ăn cơm với Nhan Thượng Thanh thì Tạ Tu Lương đã hỏi một cách khá khó chịu: “Hai cảnh phim ban nãy của nam và nữ chính anh cũng đồng ý cho qua luôn sao? Từ khi nào mà khả năng của anh tụt dốc đến mức này thế.”Nhan Thượng Thanh và Tạ Tu Lương là bạn thời đại học, chỉ là gia cảnh của Tạ Tu Lương tốt hơn Nhan Thượng Thanh khá nhiều, người nhà vừa có quan hệ, vừa có của cải quyền thế, Tạ Tu Lương vừa ra mắt đã nhận được kịch bản chế tác lớn, hơn nữa còn hoàn toàn nắm giữ toàn bộ “quyền sinh sát” trong đoàn phim.Nhan Thượng Thanh thì không giống vậy, anh ta chỉ là một người bình thường.Tuổi còn trẻ như thế nhưng đã đạt được thành tích và địa vị thì đều dựa hết vào việc dốc lòng kinh doanh, thêm vào đó là quả thật anh ta có tài năng bẩm sinh ở một số loại hình phim ảnh nên cả ba bộ phim cổ trang thần tượng quay sau khi ra mắt đều có độ nổi tiếng nhất định, cũng nhờ đó anh ta mới có cơ hội nhận được bộ phim &LTLăng Tiêu Truyện> này.Nghe Tạ Tu Lương nói thế thì Nhan Thượng Thanh vô cùng bình tĩnh, lời nói thốt ra cũng mang ẩn ý châm chọc, không chịu yếu thế chút nào: “Nếu như được chọn thì có ai không muốn được ngậm thìa vàng từ lúc mới sinh ra cơ chứ. Làm sao tôi có thể so sánh được với đạo diễn Tạ như anh đây được?”Gần đầy Tạ Tu Lương có hai tác phẩm sắp được phát sóng, cả hai đều là phim điện ảnh, trước mắt tình hình phòng vé và phản hồi rất tốt.Tạ Tu Lương nhíu mày lại, giọng điệu chất chứa đầy ý tứ sâu xa: “Anh biết tôi không hề có ý này mà. Quả thật công việc rất quan trọng nhưng nếu như anh cứ buông bỏ như thế, không thèm hướng dẫn bọn họ vậy sau khi bộ phim được lên sóng thì nó cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc và đánh giá của khán giả dành cho anh.”Người xuất hiện trước màn hình là diễn viên nhưng sau khi bộ phim được phát sóng thì người nhận được đánh giá trước nhất chính là bọn họ, năng lực làm việc của những nhân viên liên quan khác cũng sẽ bị đánh giá lại một cách khắc khe hơn.Đột nhiên Nhan Thượng Thanh không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa: “Sao anh biết tôi không hướng dẫn, không phân tích cảnh quay cho bọn họ chứ? Khả năng của họ chỉ được như thế thôi, họ cũng đâu phải diễn viên xuất thân chính quy, họ đều là người của bên đầu tư nhét vào nên ai nấy cũng vô cùng kiêu căng, một lần kéo dài là mất mấy ngày. Làm lỡ thời gian của nhau cũng không là vấn đề gì lớn cả, nhưng khi anh xem họ như một việc ngọc thô để mài giũa thật cẩn thận, đến cuối cùng lại phát hiện đó chỉ là một hòn đá bình thường thôi, anh bảo tôi phải làm thế nào đây? Tôi cũng cần phải ăn, cần nuôi gia đình, anh nói cho tôi biết đi? Tôi còn có thể làm được gì đây!!!”Bình thường Nhan Thượng Thanh sẽ không bộc lộ những cảm xúc đã được giấu chặt tận nơi đáy lòng này với người khác, nếu như không phải do Tạ Tu Lương dùng giọng điệu cứ tỏ ra mình thông minh trong khi không hiểu mọi chuyện như thế thì anh ta cũng sẽ không bộc phát như thế.Tạ Tu Lương im lặng mất một lúc, đưa tay lấy ra một tờ danh thiếp từ trong túi áo vest: “Trước khi tôi quay &LTTh;ành Phố Xác Chết> thì có từng đến nơi này. Bây giờ tôi đề cử nó với anh, anh hãy đưa hai diễn viên chính của mình đến đây học tập vài ngày đi, vốn họ đã không có căn bản gì rồi, hiểu biết về nhân vật cũng rất mơ hồ, từ cách đứng cho đến dáng đi cũng đều không ổn. Cho họ đến đó học mấy ngày cũng không làm lỡ bao nhiêu thời gian đâu, cho dù chỉ là một chút thì cũng tốt hơn bây giờ.Nhan Thượng Thanh sững sờ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận