Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 62 - Khách tới 8



Chương 62 - Khách tới 8




Khách tới 8
Lộ Dao ngẩng đầu mỉm cười đáp: "Hoá ra là hai người. Hành trình vẫn thuận lợi chứ?"
Trúc Châu không trả lời mà nằm bò lên lan can nhìn xuống dưới: "Ai đang nấu canh thỏ sừng vậy?"
"Cái này mà anh cũng ngửi ra hả?" Lộ Dao chỉ chỉ tầng một: "Là Hắc Thứ, nhân viên mới của khách sạn chúng tôi. Hai người có muốn xuống nếm thử một chút không?"
Trúc Châu nhớ tới cơm tối đã nguội nên gật đầu nói: "Tôi đi gọi Diên Vĩ dậy."
Trong phòng, Diên Vĩ cuộn chăn nằm trên giường không nhúc nhích.
Trúc Châu thở dài một hơi, đi tới vỗ nhẹ vào ngọn núi nhỏ kia: "Nhân viên mới của khách sạn nấu canh thỏ sừng, mời chúng ta xuống ăn."
"Lộ Dao cũng về rồi."
Ngọn núi nhỏ trên giường nhẹ nhàng giật giật.
Trúc Châu lại khuyên mấy câu nữa rồi Diên Vĩ mới vén chăn lên. Trông vẻ mặt cô ấy vẫn chưa được tốt lắm nhưng cuối cùng cũng bằng lòng xuống tầng rồi.
Phòng ăn tầng một, Trúc Châu và Diên Vĩ ngồi ở chỗ gần cửa sổ. Hắc Thứ cẩn thận bưng hai bát canh thỏ sừng tới.
Nhìn thấy tai sói và vết bớt hình sừng thú chỗ giữa lông mày Hắc Thứ, vẻ mặt Diên Vĩ hơi thay đổi: "Cha mẹ cậu đâu?"
Hắc Thứ không hiểu khách có ý gì nhưng vẫn thành thật trả lời.
Mắt Diên Vĩ bỗng nhiên đỏ bừng lên rồi nằm sấp xuống bàn khóc ầm ĩ.
Hắc Thứ đứng ở một bên bối rối không biết phải làm sao.
Lộ Dao cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trúc Châu vỗ nhẹ vào lưng Diên Vĩ rồi thấp giọng giải thích chuyện mà bọn họ đã trải qua ở bộ lạc Thần Mộc.
Bọn họ và tiểu đội của Hùng Minh kết bạn đồng hành cùng nhau tới bộ lạc Thần Mộc.
Sau khi chờ ở đó hai ngày thì bọn họ được gặp thầy tế bộ lạc Thần Mộc.
Thầy tế xem xét xong xuôi rồi đồng ý cho Hồ Khê và Ngân Nhĩ phôi thai, bác bỏ lời cầu xin của Trúc Châu và Diên Vĩ.
Hồ Khê và Ngân Nhĩ mới cử hành lễ xương bồ chưa được nửa năm đã có được phôi thai rồi.
Diên Vĩ cứ đi vào ngõ cụt, nghĩ mãi không hiểu, cũng không phục.
Nhưng phôi thai là do bộ lạc Thần Mộc trông coi nên dù bọn họ có không phục thì cũng chẳng còn cách nào.
Hai người ở lại bộ lạc Thần Mộc thêm hai ngày rồi cuối cùng chỉ đành thất vọng quay về.
Bấy giờ Lộ Dao mới biết người tí hon Nitraan muốn trở thành cha mẹ thì còn cần phải vượt qua thử thách đặc biệt nữa.
Trong đó có năng lực sinh tồn cơ bản, khả năng kiếm được thức ăn, độ thành thạo khi kết kén, năng lực xây dựng chỗ ở, nuôi dưỡng và bảo vệ con nhỏ nữa.
Vì một số nguyên nhân nên Diên Vĩ và Trúc Châu không sống trong bộ lạc Ánh Sáng hoặc bộ lạc Heo Đỏ. Thầy tế của bộ lạc Thần Mộc đã phán định hai người không có năng lực nuôi dưỡng và bảo vệ con nhỏ.
Lộ Dao thấy Hắc Thứ vẫn còn ngơ ngác thì biết được đại khái nguyên nhân Diên Vĩ đột nhiên không kiềm chế được cảm xúc như thế. Cô giơ ngón tay ra nhẹ nhàng xoa xoa cái đầu nhỏ của Hắc Thứ rồi nhìn về phía hai vị khách: "Vậy sau này hai người định làm thế nào?"
Trên khuôn mặt mệt mỏi của Trúc Châu và Diên Vĩ hiện lên vẻ mê man.
Trước khi quyết định tới bộ lạc Thần Mộc, bọn họ đã chuẩn bị xong tất cả tinh thần làm cha mẹ rồi.
Giờ bọn họ không thể nào quay lại cuộc sống trong bộ lạc được nữa.
Lộ Dao gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn rồi đưa ra lời đề nghị: "Hai người có muốn cân nhắc đến việc ở lại khách sạn không?"
Trúc Châu và Diên Vĩ ngẩng đầu lên, không hiểu ý cô lắm.
Lộ Dao: "Bộ lạc Thần Mộc phán định hai người không có năng lực nuôi dạy và bảo vệ con nhỏ thì hai người cải thiện cho đủ năng lực là được rồi. Nếu làm việc ở khách sạn thì tôi sẽ cung cấp chỗ ở và thức ăn cho hai người. Thời gian rảnh rồi hai người cũng có thể ra ngoài săn thú, thăm dò tất cả mọi thứ xung quanh bụi cây có gai để tăng khả năng săn bắn. Trong lúc làm việc, hai người cũng có cơ hội tiếp xúc với khách đến từ nhiều bộ lạc khác nhau, có lẽ tương lai còn tìm được một bộ lạc bằng lòng thu nhận hai người nữa."
Trong mắt Lộ Dao thì điều kiện sàng lọc người có khả năng trở thành cha mẹ của bộ lạc Thần Mộc hết sức đơn giản. E rằng nguyên nhân chủ yếu khiến Trúc Châu và Diên Vĩ bị bác bỏ tư cách là vì hai người bọn họ không sinh hoạt chung với người một bộ lạc.
Điều này nhìn Munch và Hắc Thứ là biết ngay. Cha mẹ của Munch sống ở bộ lạc Heo Đỏ. Sau khi bọn họ bất hạnh qua đời, Munch vẫn được người trong tộc nuôi dạy đến trưởng thành.
Còn Hắc Thứ thì sau khi mồ côi cha mẹ, thân vẫn còn là vị thành niên nhưng đã phải chấp nhận cuộc sống một mình rồi.
Hoàn cảnh mà hơi tồi tệ hơn một chút thì có thể cậu ta cũng không thể sống được nữa.
Văn hoá của tộc người tí hon đúng là rất thú vị. Lộ Dao hoàn toàn không ngờ xã hội nguyên thuỷ lại có thể xuất hiện chế độ sàng lọc như thế này.
Là vì phôi thai quá quý giá, là thứ quý giá nhất để đảm bảo việc duy trì nòi giống ư?
Thật ra thì lúc chọn tiến hóa, giống loài hoàn toàn có thể lựa chọn tiến hoá theo phương thức dễ sinh sản hơn mà. Ví dụ như rất nhiều sinh vật dưới đại dương luôn đặt số lượng lên trên chất lượng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận