Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1117 -



Chương 1117 -



Vì chuyện muốn làm đã hoàn thành thuận lợi nên việc về giữa đường bị dính mưa to không ảnh hưởng gì đến tâm trạng tốt đẹp của Lộ Dao.Cô đặt cái ô dính nước mưa trước cửa, vừa vào trong thì nghe Đậu Đỏ Nghiền nói có khách tìm mình. Cô gật đầu rồi liếc vào phòng đọc một cái.Quần áo và giày bị dính nước mưa ẩm ướt khó chịu nên Lộ Dao tới phòng đọc gật đầu chào khách rồi quay về phòng nghỉ thay quần áo cái đã.Mười phút sau, cô xõa mái tóc vẫn còn hơi ẩm đi ra ngoài, trên người là bộ đồ khô màu tím nhạt.Hai anh em sinh đôi Carney và Del đã rời khỏi phòng đọc, hiện tại đang đứng bên quầy thu ngân như đang đợi cô.Lộ Dao bước nhanh ra chào hỏi: "Để hai người đợi lâu rồi. Hai người tìm tôi có việc gì vậy?"Khê, Carney và Del quay đầu lại nhìn Viên.Viên mất tự nhiên im lặng mấy giây rồi mới chậm rãi mở khối cơ kim loại trước ngực lấy hai hộp kim loại lớn chừng bàn tay ra: "Tôi đã nấu thử hai món ăn theo công thức nấu ăn. Nơi này chỉ có cô cần ăn uống để sống, cô có thể nếm thử mùi vị của chúng cho tôi một chút được không?"Lúc Viên mở khối cơ trước ngực ra, Lộ Dao vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng đến khi anh ta lấy hai hộp cơm ra hy vọng cô có thể ăn thử thì cô lại hơi ngạc nhiên.Người máy không cần ăn uống, nhất là trong một nơi như nhà giam này. Hiển nhiên là để nấu được hai món ăn này Viên cũng đã mất không ít thời gian.Lộ Dao nhận lấy hộp cơm rồi mở ra nhìn một cái, hình thức cũng không tệ lắm. Một hộp là trứng xào cà chua, hộp còn lại là cà xào. Nguyên liệu nấu ăn hẳn là đến từ cơ sở rau ở khu chín. Có điều ngửi thì thấy mùi vị có hơi là lạ.Lộ Dao nhận lấy bát đũa từ tay Viên rồi nếm thử một miếng trứng xào cà chua trước. Khoé mắt cô chợt giật giật, mất mấy giây mới ép được bản thân nuốt đồ ăn xuống. Sau đó cô lại thử một miếng cà xào rồi chậm rãi gác đũa lên bát: "Ừm, tôi cảm thấy đối với người mới học nấu ăn thì hai món này cũng được."Những biểu cảm dù chỉ là nhỏ nhất trên mặt người nguyên sinh hoàn toàn không thể qua được đôi mắt kim loại của người máy. Mặc dù bà chủ kiềm chế cảm xúc rất tốt nhưng cái nhăn mày cực nhẹ kia vẫn lọt vào mắt tất cả những người máy có mặt ở đây, kể cả Nha Loạn đang đứng đằng xa.Nghe bà chủ đánh giá trái lương tâm, ai cũng tò mò về mùi vị của hai món này. Tiếc rằng cả cai ngục và phạm nhân đều là người máy nên không thể thoải mái thưởng thức mùi vị của thức ăn như bà chủ.Viên: "Tôi muốn nghe đánh giá chân thật, lần sau tôi sẽ chú ý cải thiện."Lộ Dao đóng hộp đồ ăn lại rồi hỏi: "Cơ sở rau chỉ có một loại cà chua thôi hả?"Khê: "Mùi vị của món ăn còn liên quan đến chủng loại cà chua nữa à?"Lộ Dao gật đầu: "Đương nhiên rồi, vị của ngô nếp và ngô ngọt sẽ hoàn toàn khác nhau, độ dẻo của khoai vàng và khoai trắng cũng khác biệt. Cà chua mà Viên dùng để nấu món trứng xào cà chua này hẳn là cà chua dạng trái cây hái từ trong sân nhỉ? Vị của loại cà chua này thiên về ngọt thanh, dùng để trộn vào xà lách thì ăn rất ngon nhưng nếu nấu chín lên thì nó sẽ hơi bở, chẳng còn mùi vị gì nữa. Vả lại hình như Viên nhầm lẫn giữa đường và muối rồi, còn cho rất nhiều khiến mùi vị rất ngậy. Phần thành công nhất của món cà xào này là ít nhất các nguyên liệu đều đã được nấu chín.""..." Viên im lặng lấy lại hộp đồ ăn rồi xoay người đi ra ngoài: "Cảm ơn, lần sau tôi lại tới nữa."Lộ Dao: "Ừm, đi thong thả nhé."Trời vẫn còn mưa nhưng giờ giải lao đã kết thúc. Nhóm của Viên là nhóm khách cuối cùng rời khỏi tiệm.Chờ bọn họ đi cả rồi, Đậu Đỏ Nghiền mới tò mò hỏi: "Bà chủ, hai món vừa rồi khó ăn lắm hả?"Lộ Dao gật đầu: "Khó tả lắm."Đậu Đỏ Nghiền lại càng tò mò hơn. Bữa ăn dành cho nhân viên tiệm sách quá ngon. Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi mà hương vị tuyệt vời đó đã khắc sâu vào ký ức của Đậu Đỏ Nghiền rồi nên anh ta không biết "khó ăn" là như thế nào.Chuyện vốn không để ý lắm lại tình cờ xảy ra trước mắt khiến lòng tò mò của Đậu Đỏ Nghiền bị khơi dậy nhưng lại không được thoả mãn.Thế là lòng dạ Đậu Đỏ Nghiền cứ ngứa ngáy như bị mèo cào, lúc nào cũng cảm thấy khó chịu.Lộ Dao ở lại tiệm sách một hồi sau đó lại đội mưa ra ngoài.Lần này cô không mang ô nữa vì khu phố thương mại không mưa.Sau khi rời khỏi tiệm sách, cô băng qua đường đi vào cửa hàng dịch vụ chạy vặt.Lộ Dao đến đây tìm Cao Thầm Niên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận