Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1339 -



Chương 1339 -



Cơ Thu Ngôn lắc đầu: “Tôi không rành mấy chuyện này. Vị thần mà chú Phi Mệnh thờ phụng sụp đổ, người trẻ mới được chú Phi Thần tìm thấy, dù chú Phi Thần đi mời chú Phi Mệnh, người ta chịu vui vẻ qua đây sao?”Cơ Thanh Dương nhìn ra cổng một cái, hạ tông giọng nói: “Thật ra tôi cảm thấy có thể chuyện chú Phi Thần băn khoăn dạo gần đây chính là chuyện này. Hình như chú ấy vô cùng không muốn mời người đó nhưng tình hình của người trẻ ngày càng cấp bách, cuối cùng vẫn phải cúi đầu với người ta.”Cơ Thu Ngôn: “Tại sao lại không muốn?”Cơ Thanh Dương: “Tôi chỉ đoán thôi nhé, có khi nào chú Phi Thần sợ chú Phi Mệnh đến rồi sẽ thay thế vị trí của chú ấy? Suy cho cùng thì chú Phi Mệnh cũng có hơn hai mươi năm làm đầy tớ của thần mà, cũng biết được nhiều bí mật hơn chú Phi Thần, chú ấy còn có mắt âm dương nữa.”Cơ Thu Ngôn: “Đừng nói chú Phi Thần trở nên hẹp hòi vì chuyện này nhé?”...Hai người tán gẫu, chờ đến cuối cùng nước vẫn không thể sôi, Cơ Thu Ngôn cũng chỉ đành gặm bánh rán.Dưới núi, Cơ Phi Thần cúp máy, đứng bên đường vắng tanh hoang mang một trận.Thật ra hắn ta cũng không biết mình làm vậy có đúng không, nhưng tình trạng của người trẻ ngày càng tệ, đã vượt ra khỏi phạm vi hắn ta có thể xử lý rồi.Cơ Phi Thần dây dưa mãi đến giờ mới liên lạc cho Lộ Dao, là do giống Cơ Thanh Dương đoán thật, lòng hắn ta thấy e dè.Chỉ là đối tượng bị e dè không phải Cơ Phi Mệnh, mà là Lộ Dao.Hôm cửa hàng tạp hóa dị giới xuất hiện ở thế giới gốc, cuối cùng Cơ Phi Thần cũng hiểu e là con đường bà chủ đi giống với người trẻ.Nhưng một thế giới chỉ có một vị thần, nếu bà chủ thành thần trước người trẻ, vậy người trẻ sẽ ra sao?Cơ Phi Thần có tình cảm với khu phố thương mại và bà chủ, nhưng không thể sánh bằng lòng thành hắn ta dành cho người trẻ.Người trẻ là bảo vật hắn ta tìm được, là chấp niệm, là lý tưởng của hắn ta.Hắn ta không thể tượng tượng cảnh người trẻ không thể thành thần thì hắn ta sẽ làm ra chuyện gì.Sau khi đưa Bất Độc về núi Thiên Môn, Cơ Phi Thần dần giảm liên lạc với khu phố thương mại, thật ra cùng là có ý muốn cắt đứt liên lạc giữa người trẻ và Lộ Dao.Cơ Phi Thần nhờ trưởng tộc tìm sách cổ còn giữ lại trong tộc, cuối cùng xác nhận được nếu một thế giới xuất hiện hai sự tồn tại có tư chất người trẻ thì phải có một trong hai biến mất.Bà chủ mạnh hơn người trẻ quá nhiều, đến ngày tranh thần vị, kết quả gần như khỏi đoán cũng biết.Dù trong lòng Cơ Phi Thần mong mỏi mãnh liệt cỡ nào, hắn ta vẫn không thể phủ nhận điều này.Cơ Phi Thần không tin Lộ Dao sẽ nhường đường cho Bất Độc, dù Bất Độc được coi là vị thần sinh ra vì Lộ Dao.Nhưng ngồi lên vị trí thần vị chính là sự tồn tại liếc nhìn chúng sinh.Cơ Phi Thần tin chắc người trẻ sẽ từ bỏ thần vị vì bà chủ, nếu không cậu cũng sẽ không chần chừ mãi đến giờ vẫn không chịu tách ảnh cách, diệt trừ sát niệm.Nơi sâu thẳm trong địa điện núi Thiên Môn, không biết bị phá ra một cái hố từ bao giờ, không ngừng có quái vật chui ra từ trong đó.Người trẻ canh ở miệng hố bất kể ngày đêm, giết đỏ cả mắt, mùi máu tanh và khuynh hướng bạo ngược trên người ngày càng nặng.Nếu tiếp tục như vậy...Cơ Phi Thần thấy mà xót, cuối cùng quyết tâm liên lạc với bà chủ.Trên đường về Thần Điện, gió tuyết táp vào mặt, Cơ Phi Thần tập trung đi đường không nói một lời.Hắn ta có pha lê tuyết Bất Độc ban cho, sẽ không bị lạc đường gặp nguy hiểm trong núi tuyết.Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể chờ bà chủ đến thôi.Hắn ta cực kỳ hận sự bất lực của mình, lại sợ khoảnh khắc linh cảm ứng nghiệm...Lộ Dao kết thúc cuộc gọi với Cơ Phi Thần, đứng lên đi ra ngoài.Cơ Phi Mệnh và Harold nhận được tin, chờ cô ở ngoài cổng.Lộ Dao nhìn Harold: “Tôi muốn đến núi Thiên Môn gặp Bất Độc, hai người đi với tôi.”Cơ Phi Mệnh hốt hoảng: “Người trẻ xảy ra chuyện gì ư?”Lộ Dao khẽ nhíu mày, lắc đầu: “Cơ Phi Thần không nói rõ, chỉ bảo tôi qua đó một chuyến. Có lẽ Bất Độc gặp chuyện gì rồi, ngọn núi đó luôn từ chối tôi, cũng chẳng tạo được truyền tống trận, chỉ có thể bay qua.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận