Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1330 -



Chương 1330 -



Lúc Lộ Dao ra khỏi khách sạn suối nước nóng thì vẫn còn khá sớm, cô sử dụng truyền tống trận để đến thành phố Thiên Cơ, nhân lúc trời còn sớm đi dạo một vòng thành phố.Thành phố Thiên Cơ lớn hơn thành phố Dao Quang rất nhiều nhưng lại không có nhiều núi như thành phố Dao Quang, thay vào đó là địa hình bằng phẳng, các tòa cao ốc mọc san sát nhau.Điều đáng ngạc nhiên chính là Lộ Dao chỉ tùy tiện đi dạo trên đường thôi mà đã có thể gặp được vài người quen.Chỉ cần đặt đơn xong thì những khách hàng đã từng mua hàng ở cửa hàng tạp hóa đều hình thành một mối liên hệ gần như vô hình với bà chủ.Đối phương không hề hay biết chuyện này nhưng khi Lộ Dao nhìn lên gương mặt của một ai đó thì sẽ biết người đó có phải là khách hàng của khu phố thương mại hay không.Sau khi quay về từ Vùng đất vô thần, Lộ Dao có thể cảm nhận được sức mạnh bên trong cơ thể mình đã thay đổi một cách rất rõ rệt, giống như năng lực đã bị Vùng đất vô thần áp chế nay đã được phục hồi, hơn nữa còn tăng lên gấp rất nhiều lần.Cô có thể nhìn thấy những nơi cao hơn, xa hơn, tai cũng ngày càng thính hơn, lúc nào cũng có âm thanh vọng từ ở một nơi rất xa đến, giọng nói đó ban quy tắc cho vạn vật, thúc đẩy chúng đặt niềm hy vọng vào cô.Sau khi đổi mắt với nữ thần Biến Sâu, thế giới trong mắt Lộ Dao có một nửa biến thành những ký hiệu tĩnh, một nửa còn lại vẫn duy trì hình tượng sinh động vốn có của nó.Ban đầu cô vẫn chưa quen lắm nhưng nay cô đã học được cách xem hình ghép chữ —— Cô dùng những hình ảnh mình thấy được bên mắt phải để ghép với những ký hiệu mình nhìn thấy bên mắt trái, sau khi ghép lại xong thì ghi nhớ ý nghĩa của ký hiệu đó.Lộ Dao đi dạo đến tám giờ rồi thuê một chiếc xe bên đường, lái nó đến công ty của Diêu Văn Lan.Công ty của Diêu Văn Lan rất lớn, Lộ Dao phải đăng ký dưới quầy lễ tân trước.Mấy phút trôi qua, thang máy riêng của sếp đã dừng ở đại sảnh lầu một, Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn cùng bước ra.Diêu Văn Lan đi trước, tiếng giày cao gót vang lên dồn dập, nghe rất có nhịp điệu: “Sao cô lại đích thân đến đây vậy? Có chuyện gì cứ gọi điện thông báo cho tôi một tiếng là được rồi, sao lại phải cất công đến đây một chuyến chứ.”Lễ tân chưa bao giờ thấy bà chủ của mình nói chuyện với người khác một cách cung kính như thế, hơn nữa đối phương còn là một cô gái trẻ tuổi bình thường, không có gì đặc biệt nữa.Lễ tân đột nhiên căng thẳng nhớ lại những gì đã xảy ra lúc nãy: Có lẽ mình không làm gì phật lòng cô gái này đó chứ?Lộ Dao không báo với Diêu Văn Lan là mình sẽ đến đây.Bất ngờ mà, đương nhiên là phải xuất hiện vào lúc đối phương chưa kịp chuẩn bị gì thì mới có ý nghĩa chứ.Nhưng trông sếp Diêu như thế thì hình như sợ hãi nhiều hơn là ngạc nhiên đấy.Lộ Dao mỉm cười dịu dàng: “Cũng không phải là chuyện gì quan trọng cả, tôi ra ngoài đi dạo, tiện đường ghé qua đây một chuyến thôi. Cô Thích cũng bắt đầu đi làm rồi à?”Với khoảng cách từ thành phố Dao Quang đến thành phố Thiên Cơ thì chắc cũng chỉ có bà chủ mới có thể bình thản nói ra được câu “ra ngoài đi dạo”, “tiện đường ghé qua đây một chuyến” như vậy thôi.Diêu Văn Lan đưa Lộ Dao vào thang máy: “Nhờ phúc của cô mà mắt của Tư Mẫn đã không còn vấn đề gì nữa. Gần đây con bé đang học quản lý công ty, đúng lúc tôi cũng không bận lắm nên đã hướng dẫn con bé.”Thích Tư Mẫn gật đầu chào Lộ Dao.Sau khi trở về từ khu phố thương mại, phạm vi nhìn của Thích Tư Mẫn đã thay đổi nhiều so với trước đây, bây giờ cô ta vẫn không tài nào hiểu được tại sao lúc đó mình lại đắm chìm trong cảm xúc bi quan, luôn phủ nhận bản thân, không thể thoát ra được như vậy nữa, rõ ràng là mẹ luôn ở cạnh quan tâm và chăm sóc mình kia mà.Suy nghĩ muốn học quản lý công ty của Thích Tư Mẫn cũng bắt đầu nhen nhóm sau khi từ khu phố thương mại trở về thôi, Thích Tư Vân cũng đã về nhà họ Thích, muốn đuổi cậu ta đi không phải là chuyện dễ dàng gì, trừ khi cậu ta phạm sai lầm gì đó rất lớn không bù đắp được.Cách này không khác gì với việc cả hai bên cùng chịu tổn hại cả, Thích Tư Mẫn cũng biết chắc chắn mẹ mình sẽ không chọn con đường ly hôn sau khi đã nhẫn nhục bao nhiêu năm như vậy, làm thế chẳng khác nào chiều lòng họ, để họ đạt được ý nguyện sao.Thích Tư Mẫn đã hiểu rõ được một điều, nhân tố quan trọng nhất nếu muốn tồn tại trong thế giới này chính là năng lực của bản thân.Mẹ không quan tâm đến những chuyện bê bối của gia đình thì cô ta cũng không cần bận tâm làm gì, cô ta cũng lười tranh những thứ không đâu vào đâu kia với Thích Tư Vân.



Bạn cần đăng nhập để bình luận