Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 954 -



Chương 954 -




0829 và 0877 vừa xuống phi thuyền là chạy vội đến đây ngay, lúc bắt gặp 0815 và 0816 thì đúng lúc nghe thấy đoạn tự thuật đáng sợ này, hai người họ lập tức dừng chân lại.
Cũng không phải họ hoảng sợ vì những con chữ miêu tả trong sách mà lúc nghe thấy đoạn văn này thì đầu họ lại loé lên một hình ảnh, dường như họ đang lạc lối vào trong chính thời đại mà sách đang miêu tả.
Tác giả dùng ý tưởng trong thời đại không còn sách, mọi người sẽ lấy đi não con người để cung cấp cho một số nhu cầu…
Lộ Dao vẫn chăm chú đọc quyển sách trong tay mình, có lúc thì nhấp ngụm trà, lúc thì lấy ít đồ ăn vặt để đỡ đói.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thường xuyên báo lại số lượng người xem livestream với cô: “Có hai người xem rồi, ba người, năm người, hả, một người đi mất tiêu rồi, lại thêm một người thoát ra.”
Mười phút trôi qua, số lượng người xem livestream bắt đầu tăng nhẹ.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Mười, mười một, mười hai… Hai mươi lăm… Ba mươi chín… Bốn mươi bảy, bốn mươi sáu, bốn mươi ba, bốn mươi chín, bốn mươi chín, bốn mươi chín… Lộ Dao, có người hỏi chúng ta đang làm gì trên livestream kìa.”
Xem ra bốn mươi chín người là con số đỉnh điểm rồi, Lộ Dao không đợi nữa mà đột ngột dừng lại, từ từ ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài lớp cửa sổ trong suốt, đúng lúc nhìn thấy một đám người máy dọn dẹp mini đang đứng.
Lộ Dao quay đầu vẫy tay với chúng, khoé môi cong nhẹ lên.
Màn hình cảm ứng ảo lớn nhất tự động tách ra thêm một màn hình nhỏ, quay về phía chỗ người máy mini đang dừng chân bên ngoài, vẫy tay với bà chủ.
Đám người máy đó khi được lên sóng trên livestream đều được thống nhất làm mờ bằng một hình tròn màu vàng nhạt, đeo một tấm biển nền đen chữ trắng trên đầu.
Khi đám người máy dọn dẹp mini đó vừa lọt vào khu vực ống kính của họ thì đã được gắn ký hiệu lên ngay, đó chính là cái tấm biển có chữ trên đầu chúng.
Người máy dọn dẹp mini có cùng một kích cỡ và kiểu dáng nên lúc xuất hiện trong livestream thì trông giống như như đúc, điều khác biệt duy nhất là tấm biển trên đầu chúng.
Con số sáu trong mười tám con người máy dọn dẹp mini khác biệt hơn so với đồng bọn, đầu của nó có một mảnh vá màu vàng kim, màu vàng ấy đậm hơn, sáng hơn những khu vực khác của cơ thể.
Con người máy đó chính là người máy dọn dẹp mà Lộ Dao đã từng hàn giúp.
Hình như nó không hề nhận ra Lộ Dao nhưng gần đây nó luôn làm việc quanh khu vực gần tiệm sách.
Nó thường xuyên chạy qua chạy lại trước cửa tiệm, đứng lẫn vào trong đám đồng bọn.
Chào hỏi với đám người máy dọn dẹp ngoài cửa chỉ là một việc ngoài ý muốn mà thôi, máy quay lia ra ngoài cửa sổ rồi lại chầm chậm lia ngược về, quay một vòng xung quanh tiệm rồi cuối cùng cũng dừng lại ở chỗ bà chủ đang ngồi.
Dường như livestream của Lộ Dao vẫn có thể kết nối được đến vài người xem ngoài đảo Quán, bởi màn hình cảm ứng ảo bên phải của cô đã liên tục hiện lên rất nhiều dòng tin nhắn.
[Dã tinh số 3: Cảnh tượng bên ngoài trông quen mắt quá nhỉ, đây là đảo Quán có đúng không?]
[Dã tinh số 9: Không phải đấy chứ, streamer không thèm thay cơ thể người máy mà dùng thân phận người nguyên sinh lên đảo luôn sao?]
[Dã tinh số 27: ID của tôi bị gì thế? Thứ kỳ lạ phía trước là gì thế này?]

[Dã tinh số 39: Khu tám lại mở thêm cửa hàng mới sao? Sao lại không nhìn ra cửa tiệm bán gì thế nhỉ?]
Khu bình luận như thể đang chìm trong ba ngàn câu hỏi vì sao của Mèo xanh, lướt xuống đọc toàn là thắc mắc của người xem.
Nhờ khán giả đột nhiên tò mò như thế nên buổi livestream chưa đến năm mươi người xem đã có hơn mấy chục câu bình luận nhảy lên liên tục, đập tan cảm giác hiu quạnh, vắng vẻ lúc nãy.
Ánh mắt Lộ Dao nhìn chằm chằm vào chiếc camera điều khiển từ xa, tự giới thiệu bản thân: “Các bạn đọc thân mến, hoan nghênh mọi người đến với phố sách trên khu tám của đảo Quán, đây là tiệm sách Lộ Dao, tôi là bà chủ của nơi này – Lộ Dao.”
[Dã tinh số 3: Là đảo Quán thật này! ! !]
[Dã tinh số 9: Bà chủ là người nguyên sinh thật sao?]



Bạn cần đăng nhập để bình luận