Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 337 - Bắt đầu tuyển người 1



Chương 337 - Bắt đầu tuyển người 1




Bắt đầu tuyển người 1
Ở đại lục Phù Thế, giới hạn giữa nhân gian và tu chân giới không rõ ràng lắm.
Núi Vạn Từ và sông Vô Bi giao chéo nhau ở trung tâm Mậu Phương thành, đô thành của Nhân tộc.
Các tông môn tu chân chia ra nằm ở bốn phía. Lấy Mậu Phương thành làm trung tâm, phía Đông có Ngũ Hành tông, phía Tây có Thiện Tâm tông, phía Bắc và phía Nam chia ra là địa bàn của Thiên Diễn tông và Hợp Hoan tông. Ngự Thú tông nằm ở hướng Đông Bắc, các tông môn thiên về luyện khí thì nằm rải rác ở Tây Nam. Còn phía Tây Bắc là nơi tọa lạc của Côn Luân phái, môn phái kiếm tu đứng đầu tu chân giới.
Nghê thành và núi Bất Tiên cũng nằm ở phía Đông Nam thành Mậu Phương. Nghê thành là địa bàn của các tông môn luyện đan.
Núi Bất Tiên chếch về phía Nam hơn, lại ở ngay biên giới nên linh khí mỏng manh, không có tông môn lớn trấn giữ mà phần lớn là các tán tu tụ tập. Thế nên ngày thường rất hiếm thấy thành viên các tông môn lớn xuất hiện ở đây.
Theo lý mà nói, dù tiếng tăm Côn Luân phái có vang xa mấy thì một người ít khi rời khỏi Hành Trạch tông như Khương Yến có gặp đệ tử Côn Luân bên ngoài cũng chưa chắc đã nhận ra được.
Nhưng vì thể chất yếu từ bé nên Khương Yến vô cùng ngưỡng mộ kiếm tu, tiếc là hắn không thể học kiếm được.
Su huynh sư tỷ, thậm chí cả sư đệ sư muội hắn ra ngoài quay về thường xuyên đưa Lưu Ảnh ngọc phù chứa hình ảnh non nước hữu tình về cho hắn xem.
Qua đó mà Khương Yến thấy được rất nhiều đệ tử thuộc các tông môn khác. Mà dù đi đến đâu thì đệ tử Côn Luân phái cũng cực kỳ nổi bật.
Thế nên mới thấy áo bào của người kia, Khương Yến đã nhận ra ngay.
Thấy Khương Yến, hai kiếm tu trẻ tuổi kia đứng trong truyền tống trận không đi ra ngay mà cẩn thận quan sát hắn kỹ càng rồi mới tới.
Khương Yến có hơi bối rối.
Sau khi thu hẹp khoảng cách, thanh niên cài trâm ngọc hình lá trúc chắp tay nói với Khương Yến: "Đạo hữu, xin hỏi nơi này có phải núi Bất Tiên không?"
Thiếu niên thấp hơn bên cạnh thanh niên kia kéo kéo ống tay áo hắn ta: "Đại sư huynh, chẳng phải kia là cái quán trong động cây bồ đề à?"
"Ta thấy rồi." Thiếu niên cài trâm ngọc hình lá trúc gật đầu nhưng không hề di chuyển mà vẫn nhìn Khương Yến: "Đạo hữu có biết cao nhân tự xưng là mạnh nhất tam giới trong quán kia là ai không?"
Khương Yến sửng sốt: "Mạnh nhất tam giới á?"
Thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn nhìn khu rừng rồi nhíu chặt mày, giơ khuỷu tay lên chọc chọc thanh niên: "Sư huynh, nơi này bị kết giới bao phủ nên từ ngoài nhìn vào không biết có yêu khí ngất trời. Chúng ta vào lộn ổ yêu quái rồi hả?"
Khương Yến nói ngay: "Nơi này đúng là núi Bất Tiên nhưng không phải sào huyệt của yêu quái đâu. E là người mạnh nhất tam giới mà hai người tìm cũng không ở đây."
Hắn vừa dứt lời, báo yêu Văn Dung và một con lợn rừng tinh đi ngang qua bên cạnh ba người. Đến khi đi được hai mét rồi cả hai mới kịp phản ứng, quay lại liếc nhìn ba người bọn họ mấy lần rồi quay lại bước nhanh vào quán Internet Cafe.
Trong rừng trống trải mà giọng của đám tiểu yêu cũng không thấp...
"Sao tiểu đan tu kia lại dẫn bạn tới thế kia?"
"Không biết nhưng cứ vào báo với bà chủ một tiếng đã. Cái đám tu sĩ là phiền nhất rồi đấy. Đừng nói tới phá quán đó nha."
"Ai sợ ai chứ? Ngay cả quỷ sai bà chủ cũng có thể giải quyết thì sao lại sợ mấy tu sĩ nho nhỏ được."
Nghe vậy, tiểu đệ tử Côn Luân phái lập tức giơ kiếm lên muốn vọt vào.
Thanh niên cài trâm ngọc hình lá trúc gọi hắn lại: "Tiểu sư đệ, đừng làm liều."
Tiêu Diệc quay đầu lại nói với vẻ mặt bực tức: "Sư huynh, đám tiểu yêu này to gan làm bậy trong núi, ăn nói vớ vẩn kìa. Ta phải đi tìm kẻ được gọi là bà chủ kia mới được."
Trúc Thanh Vân trầm ngâm chốc lát rồi chuẩn bị tiến vào cùng Tiêu Diệc, thế nên không để ý đến Khương Yến nữa.
Kẻ được đám yêu kia gọi là "tiểu đan tu" tất nhiên không thể coi là đồng đạo của bọn họ được nữa. Đợi tra rõ nguyên nhân rồi bọn họ quay lại xử lý hắn sau.
Tất nhiên Khương Yến cũng cảm nhận được vẻ lạnh lùng của hai người kia nên cũng không nhiệt tình thêm mà làm gì.
Chẳng qua hắn còn chưa đưa đan dược mới luyện cho Lộ Dao nên vẫn phải vào lại quán chuyến nữa.
Hôm nay cố ý chạy tới đây một chuyến nhưng lại không thể lên mạng.
Ban đầu Khương Yến cũng đắn đo dữ lắm. Hắn thân là tu sĩ mà lại chơi chung một chỗ với đám yêu ma.
Hắn cũng đã thử không tới đây nữa rồi nhưng không tới thì không chịu nổi.
Chỉ có thể đổ thừa tại mình không kiên định.
Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc cầm kiếm cẩn thận bước vào động cây bồ đề.



Bạn cần đăng nhập để bình luận