Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 122 - Kỳ diệu hơn trong dự liệu rất nhiều 1



Chương 122 - Kỳ diệu hơn trong dự liệu rất nhiều 1




Lộ Dao chợt có một suy đoán đáng sợ, người khổng lồ sẽ diệt vong, có lẽ là vì nhường đường cho tộc người tí hon đáng yêu ngây thơ.
Thế giới có người khổng lồ tồn tại không hợp để người tí hon Nitraan sinh tồn.
Nhưng cô lại đến được thế giới này, cũng không biết là tốt hay xấu.
Khách hàng bôn ba đường xá xa xôi, sau khi ăn no lại chắc rằng Lộ Dao sẽ không làm tổn thương họ, tâm trạng nhẹ nhõm mới thấy cả người mệt nhoài, lũ lượt kết bạn về phòng nghỉ ngơi.
Trước khi nghỉ ngơi, tắm rửa, thay quần áo, chuyện điên rồ ở trong phòng tạm thời không nhắc tới.
Lộ Dao và nhân viên cùng dọn dẹp nhà bếp và nhà ăn, lại moi Bất Độc trong tủ lạnh ra ngoài.
Cô đã cắt một bát trái cây, trộn kem vào rồi đưa cho Bất Độc.
Bất Độc thích ngọt, cũng thích ăn nước đá.
Lộ Dao nhìn đồ ngọt lạnh đến ê răng, Bất Độc ăn đến mặt mũi tươi rói.
Hình như lúc nãy điện thoại có tin nhắn mới, cô vẫn chưa kịp xem.
Lộ Dao móc điện thoại ra.
Trên ứng dụng màu xanh lá có tận mấy tin nhắn từ những tài khoản khác nhau.
Lộ Dao nhấn đọc theo thứ tự từ dưới lên theo thói quen, gửi sớm nhất là Phó Trì.
Anh ta nói vài câu cảm ơn, sau đó là ngày mai chuẩn bị thôi việc.
Tin thứ hai là Phùng Hưởng, dùng từ xã giao rất công nghiệp.
Hy vọng sau này có cơ hội hợp tác.
Tin thứ ba là Đỗ Minh Diễm, hầu như đều là muốn hỏi thăm chuyện khách VIP.
Kết thúc khởi chiếu, app Khu phố thương mại trong điện thoại khách hàng tạm thời sẽ tự động xóa, khách hàng vẫn chịu sự ràng buộc của thỏa thuận giữ bí mật.
Nếu họ vẫn muốn liên lạc với Lộ Dao, chỉ có thể thông qua ứng dụng trò chuyện màu xanh lá.
Đây là khách hàng tiềm năng, chưa chắc sẽ đăng ký VIP ngay nhưng đã có ý định.
Lộ Dao nhanh chóng gõ chữ, trả lời câu hỏi của cô ấy bằng ngôn ngữ đôi bên có thể hiểu.
Tin cuối cùng đến từ một người Lộ Dao không ngờ tới.
Cô chần chừ vài giây mới nhấn mở khung chat.
Bạch Lộ gửi cho Lộ Dao tận mấy tin nhắn, bức tranh từng đoạt giải ở trường, sản phẩm thủ công thường ngày hay làm, còn có vài lịch sử thành tích vận hành tài khoản mạng xã hội cá nhân.
So với lần phỏng vấn đầu tiên, lần này cô ấy cực kỳ chân thành.
Gửi hết tác phẩm, cô ấy rất thẳng thắn bày tỏ rằng muốn đến khu phố thương mại làm việc.
Ngón tay Lộ Dao di chuyển trên màn hình, cẩn thận lướt xem hồ sơ của Bạch Lộ.
Thật ra cô khá bội phục cô ấy, trẻ tuổi mà đã có dũng cảm đến thế.
Quả thật năng lực của Bạch Lộ rất hợp với khách sạn, Lộ Dao ngẫm nghĩ vẫn xác nhận lại lần nữa: Công việc của khu phố thương mại có lẽ trông mới mẻ thú vị, nhưng thật ra cũng giống với đa số công việc trên đời này, làm lâu rồi khó tránh khô khan nhàm chán, chuyện vặt là nhiều.
Vài phút sau, Bạch Lộ trả lời: [Tôi hiểu. Thật ra tôi cũng đã do dự rất lâu mới lấy hết can đảm tìm cô. Từ khi buổi chiều về đến nhà, chuyện liên quan đến khu phố thương mại luôn quanh quẩn trong đầu tôi. Nếu không thử một lần, lòng tôi sẽ nhớ mãi, buồn bực khó yên.]
Cô ấy nói cũng rất chân thật, chỉ là rất ít người sẽ quyết đoán như vậy.
Nếu đã như vậy, Lộ Dao cũng cảm thấy không còn gì để nói nữa.
[Lộ Dao: Được, vậy ngày mai cô đến đây, vẫn là cương vị nhân viên đón tiếp của khách sạn, thử việc bảy ngày. Bảy ngày sau, chúng ta chọn lựa hai chiều.]
Lúc ký hợp đồng, Cơ Thanh Nghiên và Trịnh Tử Dương đều có kỳ thử việc bảy ngày.
Chỉ có điều sau này họ đều chọn ở lại.
Thoát khỏi khung chat, Bạch Lộ ngồi ngẩn người mấy phút mới dần phản ứng được rằng cô ấy đã thật sự gửi tin nhắn cho Lộ Dao, còn không bị từ chối.
Nhịp tim từ từ tăng nhanh, Bạch Lộ ngả người lên giường phía sau, ôm mặt lăn mấy vòng, lại ngồi bật dậy gửi tin nhắn cho Bạch Cẩm: [Chị ơi, em mới liên lạc với Lộ Dao, cô ấy đồng ý cho em nhậm chức rồi.]
[Bạch Cẩm: Đệt!!!]
--
Xử lý tin nhắn trên điện thoại xong, Lộ Dao vẫn còn việc phải làm.
Lâu nhất là hai ngày nữa thì cô ấy có thể dẫn suối nước nóng về khách sạn.
Trừ cung cấp khu suối nước nóng cho tộc người tí hon sử dụng ra, Lộ Dao còn muốn xây một hồ nước nóng cho người khổng lồ thư giãn.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không có ở đây, mấy công việc như thăng cấp dị không gian cũng phải do cô tự làm.
Nói ra thì cửa hàng mới mở sắp được một tháng rồi, hệ thống chẳng có chút tin tức gì.
Nhiều khi Lộ Dao nhớ đến Thống Thống, cứ loáng thoáng nảy sinh đôi chút lo lắng.
Lộ Dao bỏ bức tường bên phải cửa vào của khách sạn, mở ra một dị không gian rộng rãi.
Vì bắt chước theo năng lực của hệ thống hiện thực hóa ước mơ nên vẫn cần phải bảo trì trong hai mươi bốn giờ.
Nhớ đến Bất Độc, Lộ Dao lại thêm một căn phòng cạnh phòng nghỉ ngơi ở hành lang phòng bếp.
Dị không gian này để xây nhà tuyết, là phòng của riêng Bất Độc trong khách sạn này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận