Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1118 -



Chương 1118 -



Sau khi thuốc ngăn chặn virus zombie ra đời, tỷ lệ sống sót của con người tăng lên rất nhiều.Có điều zombie vẫn chưa hoàn toàn biến mất nên con đường xây dựng lại trật tự xã hội nhân loại vẫn còn dài lắm.Hiện tại công việc kinh doanh của cửa hàng dịch vụ chạy vặt đã trải rộng khắp cả nước rồi. Cao Thầm Niên là nhân viên nòng cốt trong cửa hàng, cách đây không lâu mới thay tay phải và chân trái giả.Mặc Chúc mới kể cho Lộ Dao nghe chuyện này. Cao Thầm Niên tình cờ tìm được tay chân giả trong một kho hàng dụng cụ y tá. Vì không có bác sĩ chuyên môn điều chỉnh cho nên sau khi lắp vào không được tiện cho lắm, thường xuyên bị cọ vào da thịt.Lúc đó Lộ Dao còn trêu ghẹo: "Anh ta không cầu xin ngài à?"Rõ ràng anh ta là đồng nghiệp của chủ thần thế giới này, nhờ đồng nghiệp điều chỉnh tay chân giả giúp mình đâu phải chuyện gì quá đáng đâu.Có điều Lộ Dao cũng chỉ đùa thế thôi vì trừ cô ra thì rất ít ai biết được thân phận thật của Mặc Chúc.Lần trước Lộ Dao tới hành tinh BS-111 mua tay chân người máy là để đưa cho Cao Thầm Niên. Bộ phận cơ thể người máy được chế tạo ở thế giới đó tiên tiến hơn tay chân giả bình thường nhiều, nghe nói sau khi lắp vào người có thể sử dụng linh hoạt chẳng khác gì tay chân thật. Thiếu sót duy nhất là không có cảm giác như tay chân thật mà thôi.Vì thiếu thường thức cơ bản nên sau khi trở lại đảo Quán, Lộ Dao đã dành ra chút thời gian để tìm hiểu và học tập, còn thường xuyên chạy qua phòng bảo dưỡng và sửa chữa bên cạnh học lỏm không ít thứ nữa. Sau khi học xong, cô muốn thay tay chân người máy cho Cao Thầm Niên ngay.Lộ Dao tới cửa hàng trình bày ý định của mình cho Cao Thi Mộng trước.Cao Thi Mộng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ chạy ra ngoài tìm Cao Thầm Niên.Hơn mười phút sau, Cao Thầm Niên lê lết cái chân què trở về cửa hàng, vội vàng tới gặp Lộ Dao.Bởi vì tay chân giả không phù hợp nên bước đi của anh ta hơi khập khiễng, có điều tốc độ không hề chậm chút nào.Lộ Dao ra hiệu cho anh ta ngồi xuống.Cao Thầm Niên khom lưng gỡ cái chân trái giả của mình ra.Cao Thi Mộng ngồi xổm xuống giúp anh ta gỡ tay phải giả.Chỗ nối với chi giả trên tay và chân của Cao Thầm Niên sưng tấy lên, bên trên đầy vết xước.Thấy vậy, Lộ Dao nhíu mày lấy một hộp thuốc ra đưa cho Cao Thi Mộng.Đây là thuốc trị thương đặc chế được sản xuất ở đại lục Phù Thế, nguyên liệu là các loại linh thảo, chủ yếu dùng để chữa trị những vết thương ngoài da như này, hiệu quả rất nhanh chóng.Anh em Cao Thầm Niên biết thân phận bà chủ rất thần bí nên vô cùng cảm động nhận lấy quà của cô, cũng không có tâm tư không đáng có gì.Sau khi bôi thuốc khâu lâu, vết thương trên chân tay Cao Thầm Niên đã khép lại, làn da dần khôi phục lại như cũ bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, cũng hết sưng luôn.Lộ Dao lấy tay chân kim loại ra rồi nói: "Tôi cũng chỉ mới học gần đây thôi, đây là lần đầu tiên thực hành nên nếu có chỗ nào khó chịu thì anh kịp thời nói với tôi nhé."Tay chân kim loại mà Lộ Dao chọn cho Cao Thầm Niên được làm từ một loại nguyên liệu rất nhẹ và dẻo dai. Sau khi được gắn vào người, nó sẽ tự liên kết với dây thần kinh trên tay, không cần phải mở ra tháo vào mỗi ngày, hơn nữa cũng rất linh hoạt và có khả năng chống thấm.Quá trình lắp tay phải và chân trái cho Cao Thầm Niên cũng chỉ mất chừng hai mươi phút mà thôi. Sau đó anh ta đi đi lại lại trong phòng mấy vòng, thử hoạt động tay chân mới. Người đàn ông lòng dạ thâm sâu cũng không khỏi cười rộ lên: "Chẳng khác gì tay chân thật cả."Thấy anh ta đi đường không cà nhắc nữa, hoạt động chẳng khác gì người bình thường, tay phải cũng có thể thoải mái cầm bát đũa, đôi mắt Cao Thi Mộng chợt ươn ướt.Lộ Dao: "Nếu anh không thích kim loại thì có thể bọc thêm một lớp da mô phỏng bên ngoài, như vậy nhìn sẽ không khác gì tay chân thật."Cao Thầm Niên lắc đầu: "Như thế này rất tốt, không cần bọc thêm da nữa đâu."Lộ Dao đứng dậy: "Anh thích là được rồi. Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi về tiệm sách đây. Anh mà cảm thấy khó chịu ở đâu thì hãy liên lạc với Harold, tôi nhận được tin sẽ tới điều chỉnh cho anh."Khi Lộ Dao chuẩn bị rời đi, Cao Thầm Niên gọi cô lại nói: "Nghe nói thứ này không rẻ chút nào, hơn nữa cũng không phải thứ có tiền là mua được."Lộ Dao: "Anh cứ coi như đây là phúc lợi của nhân viên cửa hàng đi, đừng để trong lòng."Cao Thầm Niên cúi đầu xuống: "Nhưng nếu có cố gắng thì cũng không phải là không thể."



Bạn cần đăng nhập để bình luận