Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1410 -



Chương 1410 -



Lục Minh Tiêu: “Tôi không có sở trường gì cả, duy chỉ có việc đánh nhau thì được việc được chút thôi. Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình tôi thì cũng từng có lúc không bảo vệ được cô ấy, cô ấy cần tôi, cũng cần có mọi người.”Con ngươi màu xanh lam của Harold co nhẹ lại, liếc sang người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia rồi hất cánh tay đó ra, tự bò dậy.Phiền chết đi được!Lộ Dao ra khỏi khách sạn suối nước nóng nhưng không tiếp tục đi tuần tra các cửa hàng nữa, chỉ ghé sáng tiệm nail một chuyến.Lúc này Ma Bảo đã quay về đại lục Phù Thế, còn Bất Độc và Lục Minh Tiêu đang trò chuyện với các nhân viên dị tộc, Harold thì ngồi cách họ một khoảng rất xa, đắp một quyển truyện tranh che hết cả mặt.Lộ Dao liếc mắt quan sát khắp cả căn phòng rồi dừng lại ở chỗ Lục Minh Tiêu, chân thì quay sang bước chầm chậm về phía Harold.Harold phát giác ra nên đã kéo quyển truyện xuống ngồi dậy, trước khi Lộ Dao lên tiếng thì đã giành nói trước: “Miễn cưỡng thông qua, cũng có thể gọi là mạnh, ít nhất đủ để bảo vệ cô.”Lộ Dao ngồi xuống cạnh Harold, quan sát thật kỹ một lúc rồi đưa tay ra vỗ nhẹ lên hắn, tươi cười nói: “Không cần miễn cưỡng bản thân đâu.”Harold quay mặt sang chỗ khác, cảm thấy không thoải mái lắm, một lúc sau mới đáp: “Không miễn cưỡng gì cả.”Nói thật lòng thì ban đầu Harold không thể chấp nhận được sự tồn tại của Lục Minh Tiêu, nhưng sau trận chiến đó thì hắn dám chắc Lục Minh Tiêu là người mạnh nhất mà mình từng gặp, còn mạnh hơn cả tên Phạm Thiên trong ngày phán quyết ở đại điện nữa.Trong mắt Harold, Lộ Dao luôn là người rất yếu đuối, hắn hiểu rất rõ nếu như chỉ dựa vào một mình mình thì không thể nào bảo vệ cô được.Nhưng Lục Minh Tiêu lại có thể bảo vệ cô khỏi vô số những ác niệm của thế giới này, ít nhất anh mạnh hơn hắn của hiện tại.Nhưng Lộ Dao rất hiểu Harold, hoàn toàn nhìn thấu những suy nghĩ mà hắn đang cố gắng che giấu.Cho dù có chuẩn bị tâm lý thế nào thì sự thật đã chứng mình rằng hắn vẫn thấy Lục Minh Tiêu chướng mắt.Lộ Dao không muốn hắn miễn cưỡng bản thân.Bỗng hắn cũng thấy thoải mái hơn.Lộ Dao ngồi với Harold một hồi lâu, nói về những chuyện thú vị xảy ra gần đây, ngoài ra cô còn nhắc đến cô nhóc người tí hon đáng yêu mình gặp được ở khách sạn vào buổi chiều nữa.Thích ứng là một quá trình, cảm xúc của Harold cũng từ từ bình tĩnh lại.Đêm đã vào khuya, Lộ Dao và Lục Minh Tiêu bước ra khỏi tiệm nail, quay về ký túc xá.Sáng mai Bất Độc phải đến nhà trẻ nên đã về ký túc xá từ sớm.Cửa phòng mở ra rồi đóng lại, Lộ Dao vừa bước vào phòng thì Lục Minh Tiêu đã ngồi xuống ghế sofa, lạnh lùng hừ một tiếng với cô.Đáng lý ra cô phải ở bên cạnh anh mới đúng.Bây giờ người ở khắp khu phố này đều chiếm hết thời gian và tâm trí của cô, làm phiền đến cuộc sống của hai người họ, còn cậu em vợ kia thì trông như phải chịu ấm ức gì không bằng, chẳng lẽ anh lại vui sao?Lộ Dao thở dài.Nếu như bạn là một người thích công tâm vậy thì chúc mừng bạn, cả đời này bạn cũng không hoàn thành được ước mơ đó đâu.Tình hình trước mắt không giống bình thường, bắt đầu từ rất lâu rất lâu về trước, sự độc chiếm của Lục Minh Tiêu đã được thể hiện vô cùng rõ ràng rồi, anh không thích ánh mắt cô dính chặt vào những thứ khác ngoài anh, nhưng những lúc như thế anh chỉ có thể nói những lời trái với lòng mình, có lúc Lộ Dao còn vờ như nghe không hiểu nữa, khiến anh thường xuyên phải ôm cục giận đó một mình.Lần này có thể nhịn đến tối về đến nhà mới bộc lộ ra, Lộ Dao còn muốn thưởng ngay cho anh một phần thưởng nhỏ nữa là, thấy thế cô đành bước đó, nâng mặt anh lên, hôn hai cái rồi mới nói: “Hôm nay anh ngoan thật đấy! Lần sau đừng ra tay với Harold và Bất Độc nữa, có được không?”“…” Lục Minh Tiêu nghiêng đầu sang một bên, đầu tự lược bỏ nửa câu sau, nghe xong thì chỉ đưa tay nâng cằm cô lên, hôn mạnh đáp lại.Bỗng chốc bầu không khí nóng bừng lên, Tiểu Mộng vô cùng kích động, trong đầu liên tục hiện lên những bài viết ban đêm mà nó đã đọc rất nhiều lần.Lục Minh Tiêu vớ lấy con gấu bông không biết đã xuất hiện trên sofa từ lúc nào ném mạnh nó vào tường, đôi mắt tối sầm lại, hơi thở dồn dập: “Khi nào mới đuổi tên này đi vậy!”Lộ Dao lập tức bình tĩnh lại, nhớ lại chuyện lúc nãy thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh, vội vàng hắng giọng: : “Tiểu Mộng, chuyện cơ thể của cậu tôi đã liên lạc xong hết rồi, hiện tại có hai lựa chọn, tôi gửi tài liệu cho cậu xem trước.”Tiểu Mộng: “…”Nhất quyết phải nói chuyện này ngay bây giờ sao?Hai người từng cai nghiện chưa đấy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận