Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 190 - Đại lục Phù Thế, núi Bất Tiên 1



Chương 190 - Đại lục Phù Thế, núi Bất Tiên 1




Đại lục Phù Thế, núi Bất Tiên 1
Đại lục Phù Thế, núi Bất Tiên.
Hành Trạch tông là một tông môn nhỏ suy tàn nằm trên núi Bất Tiên. Tổng số đệ tử cả tông chưa đến trăm người.
Sáng sớm, đệ tử thân truyền của tông chủ là Khương Yến dẫn dược đồng ra ngoài.
Khương Yến là một đan tu.
Tông môn sa sút nên hắn thường xuyên lên núi hái thảo dược. Ngoài để tu hành ra thì hắn còn luyện chế một ít đan dược bình thường hay dùng đến để xuống trấn nhỏ dưới chân núi Bất Tiên bán nữa.
Núi Bất Tiên một bên được mặt trời chiếu đầy nắng, bên còn lại râm mát.
Hành Trạch tông nằm ở bên chỗ được chiếu sáng. Mà Khương Yến đi hái thuốc đi phải vòng qua bên bóng râm kia.
Tháng nào Khương Yến cũng phải dẫn dược đồng lên núi mấy lần nên hắn đã thuộc nằm lòng đường lên núi và những chỗ có thảo dược rồi.
Vì hôm nay có mấy thảo dược cần dùng gấp nên hắn cố ý dậy sớm lên đường, dự định hái đầy hai giỏ rồi về tông môn trước buổi trưa để chế thuốc.
Khương Yến và dược đồng đang ngồi xổm bên đầm nước vớt bèo tấm thì bỗng nghe tiếng chim sẻ kêu ríu rít.
Cách đó không xa có một bóng người chui ra từ bụi cỏ dại. Người này đang bị một đám sẻ tinh chưa hóa hình đuổi theo mổ.
Dược đồng rướn cổ lên nhìn quanh: "Chắc là người này lạc đường đi vào núi nên bị đám sẻ tinh này quấn lấy bắt nạt."
Hành Trạch tông xuống dốc là sự thật. Vùng xung quanh tông môn mà ngay cả chim muông và yêu ma quỷ quái cũng dám chạy tới.
May mà linh khí ở núi Bất Tiên loãng nên không nuôi được ra đại yêu gây họa cho đời. Ở đây phần lớn chỉ có mấy con quái nhỏ còn chưa hóa được thành hình người mà thôi. Khương Yến và dược đồng đã quen với điều này rồi.
Khương Yến nhíu mày quan sát một hồi rồi đặt đống bèo tấm xuống chạy qua. Sau đó hắn lấy một miếng bánh ngọt từ trong túi đựng đồ ra bóp nát.
Đám sẻ tinh ngửi thấy mùi linh khí nên quay đầu bay về phía bụi cỏ, tìm kiếm đống vụn bánh rơi trên mặt đất.
Thứ mà Khương Yến ném ra không phải bánh bình thường mà là bánh ngọt đặc chế từ linh thảo.
Mấy chú sẻ núi chưa trải sự đời nên chút ít linh khí cũng có thể thu hút chúng nó tới tranh giành.
Khương Yến là một đan tu, không giỏi đánh nhau nhưng lại thường xuyên phải vào núi hái thảo dược. Thế là hắn cố ý luyện chế loại bánh nhỏ này để đuổi đám yêu ma quỷ quái đi, khỏi phải dây dưa nhiều. Cách này dùng trăm lần hiệu quả cả trăm.
Hắn cúi xuống nhìn người đang ngồi xổm dưới đất kia rồi nhẹ nhàng trấn an: "Đám sẻ tinh kia bay đi cả rồi, không sao nữa đâu."
Người đang ngẩn ngơ dưới đất bò dậy. Trong mắt Khương Yến hiện rõ vẻ ngạc nhiên.
Hắn cứ tưởng đây là một người đàn ông, ai ngờ bây giờ thấy mặt mới phát hiện là một cô gái trẻ tuổi.
Cô gái này có một mái tóc dài ngang vai rối bù xù, quần áo trên người rất mỏng manh và lạ lùng, bên tai trái đeo một cái hoa tai hình hoa sen vàng, trông không giống người tu hành chút nào cả.
Lộ Dao ngước mặt lên nhìn thiếu niên mặc trường bào màu lam nhạt trước mặt mình. Dáng vẻ người này chừng mười bảy mười tám tuổi gì đó, mái tóc dài búi lên cao rồi cố định bằng một cây trâm ngọc, mặt mũi rất ưa nhìn.
Cô đè mấy suy nghĩ lung tung trong đầu xuống: "Tiểu nữ Lộ Dao đi lạc vào núi, đa tạ công tử đã cứu giúp."
Lộ Dao và Bất Độc cùng đi tới đây xem cửa hàng mới nhưng sau khi bước qua Tinh Môn thì chỉ còn một mình Lộ Dao.
Bất Độc không qua được Tinh Môn để vào thế giới này nên bị kẹt lại trong cửa hàng.
Thế là Lộ Dao quyết định sẽ đi một vòng xung quanh cửa hàng mới thăm dò hoàn cảnh nơi đây. Vừa ra khỏi Tinh Môn cô đã nhận ra vị trí cửa hàng mới này không được lý tưởng cho lắm nên đã quay đầu lại nhìn.
Giờ thì hay rồi, mặt tiền cửa hàng được cô đầu tư trang trí phô trương hào nhoáng lại chỉ có mỗi cái biển hiệu là lộ ra ngoài, những phần còn lại bị khuất trong hốc cây hết.
Cửa hàng mới tọa lạc ở một chỗ phải nói là không hề theo lẽ thường chút nào. Nằm trong khu vực rừng sâu núi thẳm không biết tên thì thôi đi, mặt tiền còn lọt thỏm trong hốc một cái cây chết khô nữa chứ.
Thân cây cổ thụ này cực kỳ lớn, mười người ôm không xuể.
Chẳng hiểu sao nó lại chết khô. Chỗ rễ cây hình thành một cánh cửa hình tam giác, phía trên treo biển hiệu "Quán Internet Cafe vượt thời không Lộ Dao", nhìn kiểu gì cũng thấy quái dị.



Bạn cần đăng nhập để bình luận