Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 183 - "Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 2



Chương 183 - "Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 2




"Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 2
Linh Dược: "Đúng thế, có liên quan đến nguyện vọng của ta."
Vậy thì hết cách rồi.
Lộ Dao tỏ vẻ mình bằng lòng ngồi nghe mọi chuyện.
Chừng khoảng ba mươi nghìn năm trước, thần linh trông coi đại lục Nitraan lúc đó còn chưa phải là Linh Dược mà là nữ thần Mặt Trời Dương Hi.
Nếu đúng với cái tên của mình thì nữ thần Dương Hi sẽ vĩnh viễn chiếu sáng khắp nơi như ánh mặt trời ấm áp.
Ngài rất chiều chuộng con dân của mình, gần như là cầu gì được nấy, thậm chí còn bằng lòng chia sẻ một ít thần lực của mình cho con dân nữa.
Đáng tiếc lòng người tham lam, không biết đủ là gì.
Dương Hi phát hiện có con dân đang lạm dụng thần lực nên đã giáng trừng phạt xuống, hơn nữa còn thu hồi một phần thực lực. Thế nhưng hành động của ngài lại dẫn tới sự oán hận của loài người.
Hai mươi nghìn năm trước, loài người tham lam và đầy dục vọng tà ác đã tổ chức một trận thi đấu săn thần tiếng vang cực lớn.
Bọn họ muốn săn giết nữ thần để phân chia cướp lấy thần lực của ngài.
Lộ Dao cảm thấy chuyện này không hợp lẽ thường cho lắm: "Loài người cũng có thể đối kháng được với thần linh ư?"
Linh Dược cười nhạt: "Linh hồn của loài người là thứ vẩn đục nhất, bị dục vọng dẫn dụ rồi lại như quả bóng bay bành trướng, không biết vị trí của mình ở đâu mà cứ cho là mình có thể làm chúa tể thế giới. Dù là thần linh thì cũng có thể trở thành con mồi của bọn họ thôi."
Lộ Dao im lặng.
Người sinh ra là con người như cô đây...
Bởi vì không thể dẫn dắt con dân của mình đi lên con đường đúng đắn nên nữ thần Mặt Trời rất đau lòng.
Nhưng thân là thần Mặt Trời nên trái tim ngài vẫn đong đầy lòng từ ái và bao dung, cuối cùng vẫn không thể ra tay với con dân của mình.
Lúc đó thần linh có một vị đầy tớ của Thần tên là "Linh".
Nhìn thấy loài người tham lam bắt đầu không ngừng làm nữ thần tổn thương nữ thần, Linh bắt đầu âm thầm đi lau chùi dọn dẹp những kẻ tham lam đó.
Thân là đầy tớ của Thần vốn không nên lạm dụng thần lực.
Nhưng Linh không thể dừng tay được.
Đôi mắt màu xám xanh xinh đẹp của cậu ta dần dần bị máu tươi nhuộm đỏ, cuối cùng cũng bị nữ thần phát hiện ra manh mối.
Đầy tớ của Thần đọa ma, cắn trả chủ thần.
Thần lực của nữ thần suy kiệt, cả thế giới tràn ngập nguy cơ.
Thời điểm đó, những kẻ giết thần không có tình người như bây giờ, chỉ cần ngửi được một chút hơi thở của sự khổ nạn là chúng sẽ kéo tới như chó điên, thậm chí còn lấy việc chém giết thần minh ra làm thú vui.
Bấy giờ Linh mới ý thức được rằng cậu ta còn làm nữ thần tổn thương sâu hơn cả đám loài người kia.
Trước khi bị kẻ giết thần phát hiện, nữ thần Mặt Trời đã chia thần cách ra, một nửa hóa thành cây thần chống đỡ thế giới, nửa còn lại giao cho Linh rồi cưỡng chế giúp cậu ta thành thần.
Đầy tớ của Thần trở thành vị thần mới, đó là Linh Dược.
Sau khi thành thần, chuyện đầu tiên mà Linh Dược làm chính là xóa sạch loài người.
Mười nghìn năm sau đó, Linh Dược vừa trông coi cây thần vừa chờ đợi ngày bị kẻ giết thần xử lý.
Nhưng chờ mãi mà chẳng thấy gì xuất hiện cả.
Một ngày nào đó của chục nghìn năm sau, Linh Dược mơ mơ màng màng ngã một cái trúng cây thần. Trái cây lớn chừng đầu ngón tay rơi xuống từ cây thần đập cái bốp lên đầu Linh Dược.
Thế là người tí hon Nitraan ra đời.
Loài người mới này lớn lên chỉ bằng chừng ngón cái của một người trưởng thành, tính cách trời sinh đã đơn thuần rồi, tuổi thọ lại dài gấp ba con người bình thường, còn vô cùng không muốn rời xa Linh Dược.
Nhưng Linh Dược lại ghét đám người tí hon này.
Ngài cảm nhận được sức mạnh của cây thần đang dần tan biến. Mặc dù bây giờ vẫn còn rất nhỏ bé nhưng cứ như vậy chắc chắn sẽ có một ngày sức mạnh đó hao sạch.
Linh Dược lau sạch dấu vết thuộc về loài người còn sót lại rồi phân chia trách nhiệm của tộc người tí hon, ban cho bọn họ một chút kiến thức sinh tồn, không cho phép dị tộc cưới nhau, còn để lại truyền thuyết kinh khủng về người khổng lồ nữa, xong xuôi ngài mới rời khỏi cây thần.
Lộ Dao: "Tại sao lại không cho dị tộc cưới nhau?"
Linh Dược: "Đầu óc sẽ phát triển mất."
Lộ Dao: "... Là sao?"
Linh Dược: "Không hạn chế thì chắc chắn sẽ có một ngày bọn họ trở nên tham lam, tự cao tự đại và xấu xí giống như người khổng lồ thôi. Mấy cái thói bẩn thỉu đó mà ẩn nấp dưới cơ thể nhỏ thó kia lại càng khiến người ta chán ghét hơn."
Lộ Dao: "... Vậy nên mười nghìn năm nay cậu làm gì thế?"
Vẻ mặt Linh Dược hơi thay đổi, hơi thở tà ác quanh thân tản đi, dáng vẻ lại trở nên nghiêm túc: "Ta đi tìm cách để nữ thần quay về. Mười nghìn năm nay ngoài kia chẳng có gì cả. Nhưng sau đó thì cô tới."
Lộ Dao bỗng cảm thấy không ổn lắm: "... Là sao?"
Ánh mắt Linh Dược nhìn Lộ Dao trở nên dịu dàng khác thường: "Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt."
Lộ Dao đứng lên, xoay người nhảy ra bên ngoài.
Mặc dù không biết rốt cuộc vị thần này muốn làm gì nhưng còi báo động trong đầu Lộ Dao đã vang lên điên cuồng rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận