Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 809 - “Tôi sẽ giúp ích cho cô rất nhiều." 1



Chương 809 - “Tôi sẽ giúp ích cho cô rất nhiều." 1




“Tôi sẽ giúp ích cho cô rất nhiều." 1
Lộ Dao cào tóc: "Ừ... Trí nhớ có hơi mơ hồ nên tôi không nhớ ra."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không biết Lộ Dao vừa gặp chuyện gì nhưng không hỏi thêm nữa, cô tỉnh lại là được rồi.
Lộ Dao ngủ mê man mười mấy tiếng đồng hồ, đến khi tỉnh lại đã là sáng ngày hôm sau rồi.
Hôm qua trong lúc cô ngất đi, việc chữa trị cho Cao Thầm Niên đã kết thúc. Lục Minh Tiêu đưa cô về thẳng cửa hàng dịch vụ chạy vặt, thậm chí còn không cho Harold mở cửa.
Harold dẫn hai nhân viên trẻ con chạy qua muốn dẫn Lộ Dao tới đại lục Alexandria nhưng Lục Minh Tiêu cứ khăng khăng muốn cô phải nằm trong tầm mắt mình. Thế là hai người đánh nhau một trận.
Harold phát cáu giận đùng đùng không thèm ngó ngàng gì tới bọn họ nữa.
Nhưng mà hắn không đánh lại...
Ti Kim, Tina và Tù Ngọc vốn mang tâm trạng hóng hớt, tiện thể còn mở kết giới bảo vệ thành phố Cao Thăng không bị hai người này đánh cho tan nát nữa. Không ai ngờ được rằng bé rồng đen lại thua.
Người đàn ông mắt đỏ tóc bạch kim này trông thì có vẻ bình thường nhưng lại rất không tầm thường. Hoá ra trước giờ anh luôn giả vờ ngoan ngoãn trước mặt bà chủ...
Các nhân viên khác trong cửa hàng cũng có cái nhìn mới về Lục Minh Tiêu.
Mọi người ăn ý không ai kể lại cho Lộ Dao về chuyện này, ngay cả hệ thống cũng chọn mắt mù tai điếc.
Sau khi tỉnh lại, Lộ Dao không cảm thấy bất thường gì cả, chỉ có bụng rất đói. Cô đánh chén một bữa no nê, tinh thần và thể lực đều khôi phục lại như cũ.
Lộ Dao không muốn trì hoãn thêm nữa nên nhanh chóng lên đường tới thành phố Lục Nghị luôn.
Một đêm trôi qua, lúc này trạm chạy vặt đã hoàn tất quá trình bảo vệ.
Trong tài liệu hệ thống, nơi này đã trở thành chi nhánh của cửa hàng dịch vụ chạy vặt, bản đồ Khu phố thương mại Lộ Dao cũng đã được cập nhật.
Harold đưa bọn họ tới đây sau đó phải về cửa hàng chính làm việc nữa.
Trong khoảng thời gian Lộ Dao vắng mặt, hắn là người thay mặt cô xử lý việc trong cửa hàng.
Lộ Dao: "Hôm qua đang trong thời gian bảo vệ mà Harold vẫn mở cửa."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Khi đó sảnh lớn bên ngoài vẫn chưa đến lượt bảo vệ nên cậu ấy mới vào được."
Trong thời gian chuẩn bị cho trạm mới, Khang Khang, Hối Hối và Đô Đô tạm thời phải ở lại thành phố Lục Nghị để hỗ trợ.
Hiện tại có hai nhiệm vụ quan trọng trước khi khai trương. Một là lắp đặt thiết bị thu tín hiệu để phủ sóng mạng lưới nguyện lực, chuyện này cần Lộ Dao tự làm. Hai là PR cho trạm mới.
Các nhân viên trẻ con trong cửa hàng chia làm hai nhóm, hành động theo tổ hợp được chia sẵn hồi đầu lúc bọn họ tới nước Hoàng Kim, bắt đầu bằng việc phát tờ rơi lan truyền thông tin cửa hàng dịch vụ chạy vặt sắp khai trương trạm chạy vặt ở thành phố Lục Nghị.
Lộ Dao vòng vo trong ngoài trạm một vòng rồi tiến vào hạt giống không gian, tốn chút thời gian thiết kế tờ rơi cho trạm mới. Đến khi cô đi ra thì bên ngoài chỉ mới qua có nửa phút.
Đợt PR đầu tiên bọn họ không dùng giấy đặc biệt mà chỉ dùng tờ rơi bình thường để tuyên truyền thông tin về trạm mới.
Lộ Dao có kế hoạch thay đổi cách thức hoạt động của trạm này. Danh thiếp dùng để đặt đơn sẽ không còn được phát miễn phí cho người qua đường với số lượng không giới hạn nữa, thay vào đó là thu hút khách tới trạm lấy. Hai tấm đầu sẽ được phát miễn phí, từ tấm thứ ba trở đi bắt đầu thu tiền.
Lộ Dao dặn hệ thống chế tạo một xấp tờ rơi bình thường trước, ngày mai sẽ bắt đầu đi PR.
Sau khi sắp xếp ổn thoả, Lộ Dao chuẩn bị ra ngoài lắp đặt thiết bị thu tín hiệu. Trước khi lên đường cô còn qua phòng bên cạnh kiểm tra tình hình Cao Thầm Niên.
Từ khi Lộ Dao tỉnh lại đến giờ, Lục Minh Tiêu im lặng không hé môi lần nào, có điều anh không rời cô nửa bước, dáng vẻ chống cự tới cùng này. Lộ Dao cũng không hỏi nhiều, cứ như cô đã quên hết mọi chuyện xảy ra ở Thần vực rồi vậy. Cô chỉ chăm chăm phát triển trạm mới và kiểm tra cho Cao Thầm Niên.
Hiện tại căn nhà bên cạnh trạm số một đã trở thành chỗ ở của nhà dì Châu rồi nhưng Cao Thầm Niên thì vẫn còn đang nằm trong căn phòng nhỏ vốn là phòng chữa trị hôm đó.
Lúc Lộ Dao tới thì anh ta đã tỉnh và đang ăn cái gì đó. Dì Châu và Cao Thi Mộng ngồi bên mép giường chăm sóc.
Thấy Lộ Dao đi vào, ba mẹ con gần như đồng loạt cúi đầu chào.
Lộ Dao không để ý lắm, chỉ khoát tay: "Tôi nói nhiều lần rồi mà, mọi người không cần khách sáo vậy đâu."
Dì Châu lắc đầu liên tục: "Phải làm phải làm. Nếu không gặp được cô thì không biết cả nhà chúng tôi sẽ gặp phải chuyện gì nữa."
Cao Thầm Niên đã thay quần áo mới, mặt mũi cũng được lau sạch sẽ, có điều làn da vẫn hơi xanh xao nhợt nhạt, chỗ tay chân bị gãy đang băng bó kín mít.
Rõ ràng trông cả người rất nhếch nhác nhưng ánh mắt anh ta vẫn sắc bén và có thần như cũ, vẻ hung dữ khôn khéo từ trong xương như được lần gặp nạn này mài cho lộ rõ hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận