Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1424 -



Chương 1424 -



Một bãi Slime trong suốt màu xanh lam nhạt rón rén di chuyển lên sân khấu, khách hàng dưới hàng ghế khán giả phát cuồng tại chỗ.“Trời ơi, đây là Slime sống hả?”Trong nhóm khách hàng trượt tuyết, có khách quen của khu phố thương mại, bạn của Thời Diên như Tạ Tu Lương, Tạ Giai Nhiên, Trịnh Chước, Lư Yên Lâm vừa nhảy vừa nhún, điên cuồng la hét trên hàng ghế như con sóng dâng trào.Nhóm người tí hon Nitraan kế bên im lặng nhìn nhóm khách hàng không hề giống người khổng lồ này, gần như đồng thanh thở dài một hơi rồi lại chậm rãi dời tầm nhìn.Trên con Slime thạch màu xanh lam hiện ra đôi mắt tròn xoe, lại dùng sức thò bàn tay nhỏ núng nính ra.Hối Hối nghiêng đầu nhìn bên ngoài sân khấu, hất đầu về phía Lộ Dao: “Chít!”Lộ Dao khẽ cười: “Màn trình diễn Hối Hối mang đến là biến thân!”Slime chậm rãi tan ra rồi gom lại, chỉ trong vài giây đã biến thành một người Nitraan, sau đó lại nổ tung trước khi khán giả kịp phản ứng, mảnh thạch vỡ hóa thành từng chiếc vảy rồng, ngay sau đó gom lại thành một con cự long gần như trải thân hình ra hết cả sân khấu, làm người tí bên dưới kinh ngạc hét lên.Lộ Dao thò tay nắm lấy đuôi rồng màu xanh lam thò ra, “xùy” một tiếng, cự long như bong bóng xì hơi, dần khựng lại trên sàn, tan thành một vũng nước.Đột nhiên có một con dơi đen bé tí bay ra từ trong vũng nước, bay quanh một vòng thu hút vô số khán giả giơ tay lên, cuối cùng cậu ấy chậm rãi đậu trên sân khấu, lại biến thành bé Slime vô cùng đàn hồi.Dưới sân khấu vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt, khách hàng xem màn trình diễn qua livestream cũng điên cuồng bình chọn.Hai bàn tay nhỏ của Hối Hối vén cơ thể lên như vén tà váy, cúi người chào cảm ơn, bên dưới lại vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.Lộ Dao tiếp tục giới thiệu chương trình: “Thí sinh thứ ba tham gia cuộc thi là hổ con lông xù đáng yêu đến từ thế giới Vô Thường!!!”Hổ con vẫy đuôi ngạo mạn bước lên sân khấu.Khác với mèo béo thuộc họ mèo ở khu phố thương mại, hổ con là động vật họ mèo biến dị có cơ thể thon dài cân đối, đầu tròn mắt tròn, người mê động vật có lông thấy cậu ta chắc chắn sẽ mất kiểm soát.Lộ Dao cười híp mắt giới thiệu: “Tài nghệ hổ con mang đến là săn mồi!”Trên sân khấu xuất hiện ảo ảnh của con mồi.Hổ con cúi rạp xuống sàn, lỗ tai nhạy bén cong nhẹ ra sau để bắt âm thanh, bước nhỏ từng bước tiếp cận bằng tư thế nằm rạp ấy.Đến khi con mồi mất cảnh giác, hổ con nhanh chóng vồ đến cắn, móng vuốt đè chặt con mồi, cúi đầu gặm phần gáy của nó, răng nanh nhọn đâm vào da thịt, hổ con tha con mồi to gấp đôi nó đi một vòng sân khấu, vết máu kéo dài dưới sàn.Giọng nói điềm tĩnh của Lộ Dao vang lên: “Chúng rất đáng yêu, cũng rất dũng mãnh! Cảm ơn hổ con đã cho chúng ta thấy vẻ đẹp hoang dã khác biệt!!!”Dưới khán đài, nhóm người tí hon Nitraan vỗ tay bôm bốp, nhìn hổ con với ánh mắt đầy hâm mộ và yêu mến.Người tí hon Nitraan thích đồng nghiệp lông xù vừa mềm vừa dũng mãnh như Hổ con đây, từ đầu đến chân đều là gu của họ.Khán đài lại vang lên tiếng nhấn nút bình chọn lạch cạch.Lộ Dao: “Thí sinh lên sân khấu tiếp theo đến từ vùng biển sâu xinh đẹp, mọi người hãy vỗ tay chào đón Lệ Lệ, đội trưởng đội bảo vệ hải cẩu voi phương Nam lên sân khấu, tài nghệ cậu ấy muốn biểu diễn là ngủ trưa!!!”Ở hàng ghế khán giả, Ngô Vũ Châu đến từ thành phố Ngọc Hành không kìm được kéo ống tay áo của mẹ, cười khúc khích nói: “Ngủ trưa cũng có thể làm tài nghệ sao?”Lần này Ngô Vũ Châu và mẹ La Hàm Phương cùng nhau đến phố chính của khu phố thương mại, lần đầu hai mẹ con đến phố chính, đã tìm hiểu trước vài thứ nhưng khi đến đây vẫn thấy choáng váng hoa mắt.La Hàm Phương đè tay con trai, bảo cậu nhỏ tiếng lại.Lệ Lệ là đội trưởng đầy tớ của thần bảo vệ Thúy Hoàng Tinh, địa vị tương đương với tộc trưởng.Không những có ngoại hình rắn chắc, trên cổ còn đeo chuỗi ngọc do nữ thần Biển Sâu tặng cho một cách rất trang trọng.Lệ Lệ có lông da toàn thân trắng như tuyết, lại béo ú, trông giống quả cà màu trắng lông lá, nhưng đôi mắt lại tròn xoe và ngập nước, lúc nhìn qua rất khó làm người thấy ác cảm.Hải cẩu béo lười biếng lăn lên sân khấu, lăn cả đường từ rìa sân khấu đến chính giữa, trở mình chào khán giả rồi lại nằm xuống, ngửa đầu nhìn trời, nhàn nhã nhắm mắt lại.Khán giả dưới sân khấu ngơ ngác xem một màn này, vô thức thấy thư thái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận