Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 93 - Đừng nên từ chối ngày xuân 2



Chương 93 - Đừng nên từ chối ngày xuân 2




Đừng nên từ chối ngày xuân 2
Lộ Dao nhớ tới tình huống hai lần mình gặp cô ấy, chợt sinh ra chút lòng trắc ẩn: "Cả người cô ướt hết rồi, nhà chúng tôi ở ngay trên kia, cô có muốn đi cùng chúng tôi về thay bộ quần áo khác không?"
Du Thục lắc đầu: "Cảm ơn ý tốt của cô nhưng xe tôi đang đậu trên kia, tôi phải quay về ngay."
Lộ Dao nhìn theo hướng ngón tay cô ấy chỉ một cái, thấy đúng là trên đê có một chiếc xe con màu trắng đang đậu.
Có vẻ như đúng là tâm trạng cô ấy không tốt nên đi ra ngoài giải sầu.
Lộ Dao không khuyên bảo thêm nữa, chỉ đưa mắt nhìn theo Du Thục tập tễnh leo lên đê rồi lái xe đi xa. Đến khi xe khuất bóng rồi cô mới dắt Bất Độc về.
Lúc về đến khu phố thương mại, Cơ Phi Mệnh giật mình ngạc nhiên khi thấy Lộ Dao ướt như chuột lột quay lại.
Lộ Dao trấn an ông ta rồi trở về tiệm nail gội đầu tắm rửa, thay một bộ quần áo khác sau đó mới tới khách sạn.
Bất Độc đang xếp hình với Cơ Thanh Nghiên ở đây. Diên Vĩ và Tiểu Trịnh đang trao đổi mấy điều tâm đắc trong việc bếp núc ở phòng bếp. Hắc Thứ, Trúc Châu và Viên Thịt Bò đang tập lái tàu hỏa ngoài sân.
Sau khi kỳ đóng băng kết thúc, thời tiết trên đại lục Nitraan phần lớn là những ngày trời quang mây tạnh.
Lộ Dao thăm dò trong ngoài khách sạn một lần rồi cầm cái ghế lùn và một giỏ chứa linh kiện xếp hình ra ngoài: "Bất Độc, có muốn đi ra ngoài sửa đường ray với mẹ không?"
Bất Độc thả miếng xếp hình trong tay rồi nhảy xuống khỏi ghế: "Muốn ạ."
Lộ Dao xoay người đi ra ngoài cửa: "Con tự cầm ghế lùn đi."
Hồi khách sạn vừa mới khai trương, Lộ Dao, Harold và Bất Độc đã cùng nhau làm ra một con đường ở ngoài khe cây có gai, sau đó lại dựng hàng rào tre và sửa một đường ray vòng theo hàng rào.
Sau kỳ đóng băng, đại lục Nitraan tiến vào mùa Mộc Dương, vạn vật hồi sinh.
Nghe nói đây là một trong những mùa mà tộc người tí hon ở đây hoạt động mạnh nhất.
Tất nhiên khách sạn cũng muốn nhân mùa này mà kiếm tiền rồi, tiện thể hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra luôn.
Kế hoạch của Lộ Dao là lấy khách sạn làm trung tâm rồi xây dựng bốn con đường dẫn tới khách sạn từ bốn phía, dựng lên cả đường ray tàu hỏa và đường xe chạy mini nữa để hình thành nên một mạng lưới giao thông hình mạng nhện trong đó có khách sạn là trung tâm.
Đây là một công trình lớn, chẳng qua nếu vạch ra được một con đường lớn và một đường ray trước làm mẫu rồi thì mọi chuyện phức tạp sau đó sẽ đơn giản hơn nhiều, sau đó tiếp tục xây dựng từng bước một là kế hoạch này không còn quá rườm rà nữa.
Con đường chính kéo dài từ phía bộ lạc Heo Đỏ về khách sạn đã được hoàn thành rồi nên hôm nay bọn họ chỉ cần xây lại một đường ray nối liền trái phải nữa thôi.
Lộ Dao và Bất Độc chia ra ngồi vào hai bên hàng rào tre. Trước khi bắt tay vào công việc, Lộ Dao móc từ trong kho hàng cá nhân ra một hộp quà đưa qua bên kia: "Cái này tặng con."
Bất Độc cầm lấy hộp quà, thấy có vẻ tương tự như hộp quà tặng cho nhân viên tiệm nail hôm qua nhưng hoa văn bọc bên ngoài thì khác nhau.
Hộp đựng món quà này là màu xám bạc lạnh lùng cô quạnh, hoa văn chìm là hình những bông tuyết lục giác và người tuyết nhỏ tròn vo.
Ngón tay cậu vuốt nhẹ lên hoa văn giấy gói, đôi môi vô thức cong lên.
Lộ Dao cũng cười theo: "Mở ra xem xem."
Không ngoài dự đoán, bên trong là một chiếc điện thoại di động màu bạc mới toanh.
Lộ Dao: "Điện thoại của con khác với những người khác. Trừ mạng nội bộ đã được cài đặt sẵn bên trong ra thì nó giống cái của mẹ, còn cài đặt cả hệ thống quản lý mạng nội bộ nữa."
Bất Độc ngẩng đầu lên, lẳng lặng ngắm nhìn Lộ Dao.
Cô nói tiếp: "Lời vừa rồi mẹ nói bên bờ sông cũng không phải để dỗ con đâu. Hệ thống mạng nội bộ liên quan đến nhiều thế giới và nhiều loại sức mạnh nên dù là nhân viên cửa hàng và khách hàng đã ký thỏa thuận ràng buộc liên quan rồi cũng không thể nhận định một cách chắc chắn là không có lúc sơ suất được."
"Khát khao sẽ làm nảy sinh sức mạnh. Có rất nhiều thế giới chưa được biết đến nên mạng nội bộ của chúng ta có thể gặp phải các thế lực xâm chiếm bất cứ lúc nào. Mà ở thế giới này trừ con ra thì chẳng ai có tư cách nữa cả."
Lộ Dao hy vọng thứ mà Bất Độc bảo vệ không chỉ là mạng nội bộ mà còn cả ranh giới giữa các thế giới nữa. Chẳng còn ai phù hợp làm việc này hơn thần linh hoặc thần tử.
Lộ Bất Độc nắm chặt điện thoại di động, trái tim rung động.
Lộ Dao nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu rồi giơ tay qua hàng rào tre xoa xoa mái tóc ngắn màu bạch kim: "Cứ từ từ thôi, chuyện con cần học còn nhiều lắm. Trong cửa hàng chúng ta có rất nhiều nhân viên ưu tú, nhìn lâu sẽ học được nhiều, con đừng xấu hổ."
Lộ Bất Độc cúi đầu xuống, ánh mắt mềm như bông: "Vâng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận