Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 507 - Ai mà chẳng biết chứ? 1



Chương 507 - Ai mà chẳng biết chứ? 1




Ai mà chẳng biết chứ? 1
Lần trước Nhậm Do dùng giá ba mươi đồng u linh một thanh để mua mười mấy thanh đao có thể tạo thành tổn thương thật sự cho thể dị hóa trong tay Lộ Dao. Sau khi ra khỏi cửa hàng DIY, cậu ta cho mấy nhân viên tuần tra đi cùng mình mấy thanh, sau khi về nhà thờ lại cho mấy đồng nghiệp nữa.
Đúng là những thanh đao này có tác dụng thật. Bọn họ đi ra ngoài làm nhiệm vụ nhiều lần, cũng có lần gặp phải đòn tấn công của người dị hóa thành hình thái đầy tính công kích, may mà có mấy vũ khí trong tay mới cứu được đồng nghiệp bị người kia bắt được. Trong khoảng thời gian ngắn, tỷ lệ thương vong của nhân viên nhà thờ giảm xuống đáng kể.
Tâm trạng vốn đang chán nản vì tịnh thất biến mất của nhân viên nhà thờ dần tốt đẹp trở lại. Cuối cùng bọn họ cũng tìm được một chút hy vọng nhỏ nhoi để dựa vào đó mà bảo vệ bản thân.
Nhưng chỉ mấy ngày sau đã lần lượt có đồng nghiệp vô tình làm mất vũ khí.
Rõ ràng là bọn họ biết rõ chức năng trữ vật của hệ thống u linh có lỗ hổng, đồ đạc để bên trong thỉnh thoảng lại bị mất.
Bình thường mọi người cũng rất để ý, không đặt những món đồ quan trọng vào đó, chỉ là cũng có người hay quên nên tiện tay bỏ thanh đao vào túi trữ vật, kết quả là đến khi cần thì tìm chẳng thấy.
Mấy ngày đầu chỉ có một người làm mất nên mỗi lần ra ngoài là mọi người lại nhắc nhở lẫn nhau, đừng quên mất rồi lại bỏ đao vào túi trữ vật nữa.
Nhưng những ngày sau đó lại xảy ra chuyện các nhân viên tuần tra không bỏ đao vào túi trữ vật nhưng vẫn xảy ra trường hợp mất đao.
Trước khi Nhậm Do và Giang Lẫm đến tìm Lộ Dao thì vũ khí của tất cả các nhân viên trong nhà thờ đều đã biến mất.
Trong đó Giang Lẫm là người xảy ra chuyện ly kỳ nhất.
Chiều nay cậu ta đi theo Nhậm Do tuần tra khu bắc, trên đường về gặp một cô gái trông từ dáng người đến khuôn mặt đều rất giống Thái Ngữ Tinh.
Cô gái kia ngồi ven đường, ánh mắt thẫn thờ vô hồn, rất giống điềm báo trước chuẩn bị bị lạc nhân tính.
Giang Lẫm xuống xe kiểm tra tình hình, không ngờ còn chưa kịp tới gần đã bị một cái xúc tu bạch tuộc bay từ đâu ra giật mất thanh đao nhỏ treo bên hông.
Nhậm Do và Giang Lẫm vốn định đi thẳng theo lối chuyên dụng dành cho nhân viên làm việc rồi trở về nhà thờ luôn nhưng vì sự cố này mà hai người quyết định vòng lại đây xin Lộ Dao nghĩ cách giúp đỡ.
Thái Ngữ Tinh nhìn về phía Giang Lẫm: "Sao tôi lại xuất hiện ở chỗ đó được? Hơn nữa hiện tại tôi cũng đang làm việc ở cửa hàng DIY, mà nói cửa hàng DIY là nơi an toàn nhất trong phố U Linh cũng không quá đáng, cậu không cần phải lo cho tôi đâu."
Nhậm Do và Giang Lẫm gặp được Thái Ngữ Tinh giả ở đoạn đường không người trước khi tiến vào lối đi chuyên dụng cho nhân viên nhà thờ khu Bắc.
Giang Lẫm cụp mắt xuống, trong lòng vẫn chưa nguôi nỗi sợ vì chuyện vừa rồi nên chỉ im lặng nghe chứ không cãi lại.
Lưu Tịnh ôm vai Thái Ngữ Tinh, trên mặt đầy vẻ cười nhạo: "Quan tâm quá nên lòng rối loạn đây mà."
Vẻ mặt Thái Ngữ Tinh vẫn nghiêm túc như cũ: "Tôi biết, nhưng có lúc cũng phải động não suy nghĩ cẩn thận đã chứ. May mà lần này thứ bọn họ đánh mất chỉ là một thanh đao chứ không phải cả người."
Chỉ cần nghĩ đến việc bản thân có khả năng trở thành cánh cửa đột phá tinh thần của Giang Lẫm, làm bọn chúng tìm ra được chỗ hổng mà tấn công cậu ta là Thái Ngữ Tinh lại hoảng sợ không thôi.
Lộ Dao khoát tay: "Điều đáng sợ nhất trong chuyện này không phải là chỗ Giang Lẫm bị mất đao mà là có vẻ như bọn chúng đã thông minh và có suy nghĩ hơn trước kia rồi. Thậm chí chúng nó còn biết rằng Giang Lẫm sẽ dừng xe khi thấy một kẻ giống Tiểu Thái nữa. Đây không phải chuyện mà người dị hóa bình thường có thể làm được."
Nhậm Do kích động đập bàn: "Đúng thế. Đây cũng là điều mà tôi và Giang Lẫm lo sợ nhất. Chỉ cần nghĩ đến việc bọn chúng có thể ngụy trang thành những người mà chúng tôi tin tưởng là da đầu tôi đã tê rần rồi."
Người dị hóa khuyết thiếu khả năng suy nghĩ, chỉ biết hành động theo bản năng.
Bọn họ vốn không thể nào hành động một cách tinh vi như trong chuyện hôm nay được.
Vẻ mặt Bùi Tất cực kỳ khó coi: "Người kia biết học hỏi, cũng sẽ trưởng thành."
Lộ Dao: "Vị thần toàn tri toàn năng vĩ đại kia á?"
Lời của Bùi Tất thu hút sự chú ý của những người khác đang có mặt ở đây.



Bạn cần đăng nhập để bình luận