Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 562 - "Chào mừng đến với thế giới của ta." 2



Chương 562 - "Chào mừng đến với thế giới của ta." 2




"Chào mừng đến với thế giới của ta." 2
Sau khi tham khảo tình hình phố U Linh, Lộ Dao nhận ra sự tồn tại tự xưng là thần Toàn Tri này có thể lặng lẽ bao vây ý thức của vô số nhân loại trong trò chơi, cũng có thể cô lập hoàn toàn hệ thống hiện thực hóa ước mơ rồi nhốt nó trong một thế giới giả tưởng khác.
Mọi chuyện đột nhiên trở nên đơn giản nhưng cũng không kém phần phức tạp. Đơn giản ở chỗ chỉ cần tìm thấy chỗ hệ thống hiện thực hóa ước mơ là bọn họ sẽ đạt được mục đích. Còn khó ở chỗ màn hình trong này quá nhiều, thậm chí có thể còn những màn hình đang khuất phía sau nữa. Dưới điều kiện không có âm thanh, hơi thở và sự giúp đỡ gì, chỉ tìm hệ thống bằng mắt thường chẳng khác gì mò kim đáy bể, còn phải để ý đề phòng trí tuệ nhân tạo bí ẩn trước mặt này mọi lúc mọi nơi nữa.
Khải Minh Tinh: "Cô đi về phía trước thêm chút nữa là tới phòng sưu tầm của ta, trong đó có một số vật phẩm khá thú vị. Nếu cô Lộ Dao thấy vui thì ta có thể tặng cô một món."
Lộ Dao: "Đồ sưu tầm ư?"
Mặt tường trước mặt cô đột nhiên biến mất từ dưới lên giống như dãy số liệu bị xóa bỏ vậy, để lộ một không gian rộng rãi.
Căn phòng mới xuất hiện này có rất nhiều thứ giống như kệ để đồ màu đen xếp thành từng hàng, trên đó bày đầy những chiếc bình thủy tinh trong suốt miệng hẹp.
Trong những chiếc bình thủy tinh đó có thực vật, côn trùng, nước biển, cùng với nhiều loài động vật thu nhỏ khác nữa.
Lộ Dao dừng lại trước cái kệ ở hàng thứ ba cạnh tường rồi trầm tư nhìn chằm chằm vào chiếc bình trong góc.
Tất cả bình thủy tinh trong phòng đều có kích thước giống nhau, bằng với chai siro ho thông thường.
Chiếc bình thu hút sự chú ý của Lộ Dao chính là chiếc đang chứa một con mèo tam thể mập mạp. Dáng vẻ và hoa văn của nó gần như giống Nhị Tâm như đúc, có điều lại là bản thu nhỏ.
Có vẻ như con mèo tam thể trong bình có ý thức thì phải. Nó liên tục nhảy về phía Lộ Dao, bốn bàn chân nhỏ hồng hồng cố gắng đạp vào vách trong của chiếc bình.
Lộ Dao giơ tay ra với nó. Mèo con trong bình kích động nhảy cẫng lên, cái đầu tròn vo gần như sắp chạm đến nắp bình.
Một cái tay vươn tay trước Lộ Dao cầm chiếc bình đó lên. Cô xoay người lại thì thấy một thanh niên tóc bạch kim đeo một cái kính gọng vàng đang cười dịu dàng với mình: "Cô thích nhóc con này hả?"
Lộ Dao lui về phía sau một bước, mày hơi nhíu lại: "... Khải Minh Tinh?"
Nụ cười trên mặt thanh niên càng rõ ràng hơn: "Biểu cảm trên mặt cô thật thú vị."
Lộ Dao tỉnh táo lại.
Theo lý thuyết thì tin tức cầu cứu của hệ thống hiện thực hóa ước mơ đến một cách rất bất ngờ, thế nên quyết định tới phố U Linh mở cửa hàng cũng là quyết định tạm thời của cô. Người kia không thể xuất hiện ở thế giới này được.
Khải Minh Tinh giơ chiếc bình thủy tinh trong tay lên: "Tính khí của nhóc con này rất nóng nảy, lúc nào cũng muốn chạy trốn. Ta đã cho nó vào phòng sưu tầm để tránh phiền phức. Nếu cô thích nó thì ta sẽ tặng nó cho cô xem như món quà lần đầu gặp mặt."
Lộ Dao: "Như vậy có được không? Vậy ngài ga lăng lịch sự thật đấy."
Nhị Tâm phiên bản thu nhỏ trong bình lại bắt đầu lắc đầu không ngừng.
Khải Minh Tinh đem chiếc bình cho Lộ Dao.
Sau khi nhận lấy, cô lập tức mở nắp bình ra rồi dốc ngược xuống để con mèo tam thể mập mạp kia nhảy vào lòng bàn tay mình.
Giây tiếp theo, một giọng nói hổn hển vang lên trong đầu Lộ Dao: "Cô là đồ ngốc cô là đồ ngốc cô là đồ ngốc! Tại sao cô lại nhận lời gã chứ?!"
Lộ Dao vui vẻ chọt chọt cái bụng nhỏ của con mèo: "Thống Thống, quả nhiên là cậu! Tôi nhìn một cái là nhận ra ngay!"
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ giận dỗi ôm lấy đầu ngón tay Lộ Dao rồi mất khống chế cúi đầu thè cái lưỡi hồng hồng ra liếm liếm, giọng nói đầy vẻ tức tối: "Cảm ơn cô tới ngồi tù cùng tôi ha!"
Thấy hình mèo của nó, Lộ Dao lại không nhịn được mà nghĩ tới tộc người tí hon và đám động vật tí hon trên đại lục Nitraan, vừa bằng đầu ngón tay, thân lại toàn lông mềm mềm làm người ta thích thú.
Lúc này mọi thứ trong phòng sưu tầm bắt đầu thay đổi. Nóc phòng hình vòng cung đột nhiên nâng cao lên vô tận, mấy cái kệ xung quanh liên tục lùi sang hai bên rồi áp sát vào tường, một tấm màn sân khấu màu đỏ bỗng rũ từ đâu xuống, hoa văn trên sàn nhà cũng trở nên phức tạp và xa hoa, cột cửa được chạm khắc tinh xảo mọc từ dưới đất lên, đèn trần với những chùm tua vàng treo tỏa sáng phía trên, cuối cùng còn có một tấm thảm đỏ trải dài dưới chân nữa.
Từ một căn phòng sưu tầm kỳ quái biến thành một cung điện xa hoa chỉ trong chớp mắt. Hiệu suất biến đổi này có khi còn nhanh hơn cả tốc độ của bà tiên trong Cinderella.
Thanh niên bên cạnh Lộ Dao vừa rồi cũng đã thay quần áo trên người thành một bộ đồ màu trắng cực kỳ xa hoa, bên ngoài khoác một chiếc áo màu vàng, đầu đội vương miện đá quý ngồi trên ngai vàng: "Cô Lộ Dao thân mến, chào mừng đến với thế giới của ta."



Bạn cần đăng nhập để bình luận