Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1022 -



Chương 1022 -




Lời mở đầu của bà chủ đã có thể chứng minh được phương hướng dự đoán của họ không hề sai, nhưng họ lại không ngờ đến việc trong buổi livestream lại còn có góc nhìn của người qua đường, so với những thứ bình thường họ thấy và cảm nhận được trong phòng livestream giả tưởng hoàn toàn khác nhau.
Cư dân mạng rất tò mò tiệm sách tái hiện lại thế giới trong sách bằng cách nào, cũng tò mò với thứ được gọi là góc nhìn của người qua đường.
[Dã tinh số 497: Tôi ngồi chực chờ ở đây lâu lắm rồi, mau bắt đầu đi! ! !]
[Dã tinh số 999: Trưa nay tôi đã nhận được sách rồi, còn đọc tận ba lần nữa, rõ ràng đó đều là những con chữ tôi biết nhưng sao khi ghép với nhau thì tôi lại không hiểu nó đang nói gì nữa.]
[Dã tinh số 3: Tôi cũng muốn xem thử rốt cuộc núi Côn Luân là thứ gì?]
[Dã tinh số 777: Tôi không thể tưởng tượng ra được hình dáng của Mặc Trì, rốt cuộc một người đàn ông tóc dài mặc váy sẽ có dáng vẻ thế nào nhỉ?]
[Dã tinh số 1099999: Tôi muốn biết rốt cuộc con gấu trúc yêu mà sách nhắc đến trông như thế nào, không biết lần livestream này có tái hiện lại không nữa?]

Lộ Dao gõ nhẹ các ngón tay lên mặt ghế đá, đột nhiên mây mù quấn quanh lấy màn hình cảm ứng ảo, giọng nói của bà chủ bỗng trở nên huyền ảo mơ hồ.
[Vào đêm cả nhà bị tàn sát, chỉ có một mình Mặc Trì xuất thành để gặp bạn bè, cả đêm không về, nhờ thế tránh được một kiếp. Nhưng đối với một chàng thiếu niên như Mặc Trì, so với việc sống tạm bợ như thế thì hắn thà rằng bản thân có thể chết cùng với cả gia đình vào đêm hôm trước. Mặc Trì quỳ trước thi thể của cha mẹ mình, hai dòng nước mắt chảy dài, toát lên vẻ đau thương, định đưa dao lên tự vẫn. Lúc này trùng hợp Lăng Vân sư tôn của núi Côn Luân đi ngang qua, thương xót cho hoàn cảnh của Mặc Trì nên đã đưa hắn về núi Côn Luân… Được sư tôn cho phép Mặc Trì được đặc cách bái sư, trở thành đệ tử ngoại môn của núi Côn Luân. Năm nay hắn tròn mười bảy tuổi, đã có thể đặt chân vào tiên môn…]
Trên màn hình cảm ứng ảo, chàng thiếu niên Mặc Trì xuất hiện lần đầu tiên, hắn mặc trên người một bộ thường phục bằng vải bố đơn sơ, mái tóc dài được buộc lên bằng một mảnh vải trắng, dáng người mảnh khảnh nhưng lưng lại rất thẳng, đôi mắt như một dòng biển sâu, đủ khiến cư dân mạng nơi đây phải cảm thán khi lần đầu tiên thấy cách ăn mặc thế này.
[Dã tinh số 777: Mẹ ơi! Đây là Mặc Trì sao?]
[Dã tinh số 999: Chẳng trách lúc đọc sách không thể tưởng tượng ra được, đơn giản là do tôi chưa từng thấy cách ăn mặc kỳ lạ này bao giờ.]
[Dã tinh số 45762: Ban đầu thì thấy rất kỳ lạ, nhưng nhìn lâu thì lại bắt đầu thấy thuận mắt hơn rồi.]

Trong viện điều dưỡng Lục Lâu ở hành tinh Cô Độc, gian phòng của Quảng Lập chìm trong bóng tối, chỉ có duy nhất một mảng sáng màu xanh đậm lóe lên ngay góc phòng.
Anh ta cong hai đầu gối lại, dựa vào tường, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào màn hình thực tế ảo đang nằm trôi lơ lửng giữa không trung.
Tâm trạng của Quảng Lập rất phức tạp.
Chỉ mới mấy tháng trước thôi, anh ta chính là người ngồi ngay vị trí mà cô gái nguyên sinh trong màn hình kia đang ngồi, tích cực bán dầu bôi trơn cho cơ thể người máy.
Anh ta đã cẩn thận chuẩn bị trước mấy ngày, nhưng tiếc là lúc đó nhân khí của cửa hàng trên đảo Quán đã tụt xuống đến đáy, ba buổi livestream mà không bán được hai trăm món hàng, hơn nữa một nửa trong số đó còn bị hoàn lại.
Điều Quảng Lập không muốn nhớ lại chính là bản thân không thể mở ra thị trường buôn bán online, anh ta chán nản, chùn bước, vì để nâng cao doanh số của mình mà bắt đầu làm theo ý kiến của khách hàng trên đảo Quán một cách vô điều kiện, cuối cùng đã nhận lại kết cục ngày hôm nay.
Vào một ngày cửa hàng buôn bán vô cùng ế ẩm, não của anh ta đã bị một vị khách quen khoét đi mất, đồng thời bị đưa vào nhà giam trong đảo Quán.
Những trải nghiệm sau đó cứ như đang sống trong địa ngục vậy, Quảng Lập hiểu rất rõ nỗi hận thù khi cả nhà Mặc Trì bị tàn sát, anh ta cũng đã từng tìm đến cái chết y như Mặc Trì trong sách vậy, nhưng cuối cùng lại bị đưa đến viện điều dưỡng không thể chết được này.
Lòng Quảng Lập dần trở nên lạnh lẽo.
Mặc Trì này thật sự rất giống với anh ta ở một thế giới khác.
Anh ta đã chôn mình ở Lục Lâu, còn Mặc Trì thì được đưa đến Côn Luân.
Đột nhiên nội tâm tĩnh lặng của Quảng Lập lại dâng lên một sự mong chờ rất kỳ lạ.
Ở Côn Luân, Mặc Trì sẽ bước đi trên còn đường như thế nào đây?



Bạn cần đăng nhập để bình luận