Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 263 - Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 1



Chương 263 - Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 1




Quán net không muốn khách hàng phát hiện và sử dụng 1
Dạo gần đây nhện tinh sống rất có quy luật, ban đêm tu luyện, trời vừa sáng một cái là đến quán net ngay, mua vài món ăn yêu thích làm bữa sáng, vừa ăn sáng vừa cày cho hết tập mới đêm qua.
Bộ phim thần tượng nàng ấy cày chỉ còn vài tập nữa là hết rồi, nhện tinh đã là một tuyển thủ lướt web đạt tiêu chuẩn, bắt đầu tìm giới thiệu trên Weibo, xem đề cử, tìm series phim.
Bình thường nàng ấy thích tìm thông tin liên quan tới nam phụ trong bộ phim thần tượng ấy nhất, có lẽ bị dữ liệu lớn bắt được rồi nên luôn đề cử cho nàng ấy những thông tin liên quan.
Dạo này hình như diễn viên vào vai nam phụ kia nhờ vào bộ phim thần tượng ấy gặt hái được vô số trái tim thiếu nữ, độ hot rất cao.
Rõ ràng nhện tinh đang tìm phim mới, kết quả trang đầu nhận được quảng cáo mỹ phẩm do diễn viên nam phụ kia đại diện.
Đọc được cái tên của nam diễn viên, nhện tinh nhấn vào chẳng cần nghĩ suy. Cảnh quay lướt tới lướt lui, không phải cắt nối bộ phim, cũng không phải phim ngắn mới, nhưng người trong đó quả thật là diễn viên nam ấy.
Nhện tinh xem xong một lần, không hiểu được ý nghĩa của đoạn phim ngắn, lướt tới khu bình luận đọc nửa ngày mới biết đây là quảng cáo.
Thật ra nhện tinh cũng không hiểu ý nghĩa của “quảng cáo” cho lắm, chỉ thấy khu bình luận có rất nhiều người hét rằng “chắc chắn sẽ mua”, còn kêu nam diễn viên đề cử màu.
Nam diễn viên làm đại diện cho dòng son mới của một hãng nào đó bắt đầu bằng chữ Y, có bốn màu mới.
Cuối cùng nhện tinh cũng hiểu được nam diễn viên quay quảng cáo son, thật ra nàng ấy cũng rất thích phấn son ở nhân gian, chỉ là có khá ít màu sắc hợp gu Yêu tộc.
Những màu sắc của son phấn ở nhân gian đa phần là đỏ và hồng, màu nổi nhất cũng không khơi nổi hứng thú của nàng ấy.
Sau khi hiểu là chuyện gì rồi, hứng thú của nhện tinh nổi dậy, chuẩn bị lướt quảng cáo lúc nãy một lần nữa.
Đan Tê chú ý đến nhện tinh vào ngay lúc này, thấy trên màn hình của nàng ấy là một người đàn ông tóc ngắn đang tô son hết lần này đến lần khác, mỗi lần đổi màu còn phải thay quần áo, đổi tạo hình.
Phần kết của quảng cáo có một cảnh quay tập trung phô diễn bốn thỏi son xếp thành hàng, phù hợp với hiệu ứng của diễn viên.
Đan Tê bị cây son thứ hai đếm ngược từ cuối thu hút trong một giây, buột miệng thốt lên: “Có thể mua màu này ở đâu?”
Thật ra nhện tinh cũng nhìn trúng cây màu tím cuối cùng, nhưng nàng ấy chưa từng nghĩ là có thể mua, bên tai có tiếng nói, nàng ấy kéo một bên tai nghe ra: “Ngươi nói gì cơ?”
Đan Tê đến gần: “Ta hỏi, có thể son này mua ở đâu? Ta muốn màu này.”
Nhện tinh nhìn Đan Tê, chớp mắt: “Có thể mua sao? Ta không nghĩ tới.”
Đan Tê tiến đến nhìn lên màn hình. Trên giao diện hiện chữ viết hay dùng ở nhân gian và tu chân giới, nhện tinh có thể đọc hiểu cơ bản, Đan Tê đọc hơi khó khăn.
Nàng ta chỉ vào link khác màu bên dưới video: “Ngươi nhấn vào cái này thử xem.”
Nhện tinh nghe lời nhấn vào, nhảy ra hình ảnh và giá sản phẩm.
Một ma một yêu gộp lại một nhóm nghiên cứu nửa buổi trời, cuối cùng cũng tìm thấy cách thêm vào giỏ hàng chính xác.
Năng lực học tập của họ rất khủng, gặp chỗ nào không hiểu thì thoát ra tìm kiếm những điều liên quan, gian nan chọn mã màu, điền xong địa chỉ nhận hàng, kết quả bị kẹt lại ở bước “thanh toán” cuối cùng.
Nhện tinh quay đầu gọi về phía quầy bar: “Quản lý, tới đây chút.”
Lúc Lộ Dao đứng lên đã có dự cảm chẳng lành, khi đến gần trông thấy giao diện máy tính của nhện tinh, dự cảm thành sự thật.
Mạng internet có vô số công dụng, Lộ Dao sợ nhất là bị khách mò ra được chức năng “mua sắm trực tuyến”.
Hướng dẫn người mới của quán net có đủ video về game online trực tuyến ảo, chat, xem phim, nghe nhạc, ... Nhưng không có bất kỳ hướng dẫn nào liên quan đến “mua sắm trực tuyến”.
Chủ đề nạp tiền và mua skin trong game, Lộ Dao đều có ý thức tránh để khách hàng tìm hiểu. Cô chỉ muốn kiếm chút tiền mạng, tiện thể làm nhiệm vụ, không muốn tốn quá nhiều tiền.
Khách hàng ở đại lục Phù Thế lên mạng trả bằng linh thạch, nếu họ muốn mua hàng trên mạng, không có tiền đồng thì cần quán net đứng ra trả hộ, rồi tính thành linh thạch trả lại cho Lộ Dao.
Rắc rối chút cũng chả sao, mở cửa làm ăn nào có thể sợ rắc rối?
Điều Lộ Dao đau lòng là “mua sắm trực tuyến” xuyên thế giới kiểu này sẽ dùng đến tài sản thế giới gốc vốn đã chẳng được nhiều của cô.
Khách sạn suối nước nóng không tốn nhiều tiền lắm, còn mang đến cho khu phố thương mại vài nguồn thu nhập lớn, kho vàng nhỏ của Lộ Dao khó khăn lắm mới đầy ụ, cô không muốn quay đầu cái lại đập vào quán net, nhất là “mua hộ” và nạp tiền.
Lộ Dao nghĩ tới nghĩ lui trăm lần nhưng ngoài mặt vẫn như không, chậm rãi đi đến: “Chuyện gì ạ?”
Nhện tinh: “Lộ Dao, ta và Đan Tê muốn mua thỏi son này, nhưng không trả bằng linh thạch được.”
Họ đang xem son, cũng điền xong địa chỉ cả rồi — Quán Internet Cafe vượt thời không núi Bất Tiên, cách liên lạc là mã hiệu đầu cuối của nhện tinh, người nhận là “Chu Nghênh”.
Lộ Dao chỉ muốn dựng ngón cái. Nhện tinh bé nhỏ này thật lanh lợi.
Lộ Dao: “Son này là hàng mới, tôi kiến nghị trước tiên cứ xem thế nào đã nhé.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận