Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1375 -



Chương 1375 -



Clarissa: "Nếu cô không thích thì có thể đổi sang một cái chậu bình thường. Thứ này không phải xương người thật đâu. Cô cũng biết ác ma chúng tôi không ăn thịt người mà."Bọn họ chỉ thích những linh hồn chịu hết đau đớn và trắc trở thôi, hoàn toàn không có chút hứng thú nào với thịt người và xương người.Bọn học cố ý làm ra chậu hoa khiến người ta nhìn mà sợ này là để cà khịa thành kiến của Nhân tộc đối với ác ma.Thật ra chậu hoa này rất hợp với hoa nhãn cầu.Có điều Lộ Dao phải bán loại hoa này trong tiệm hoa mới mở, còn muốn xây dựng hình ảnh một bà chủ tốt bụng vô hại nữa nên cuối cùng cô vẫn đổi sang chậu hoa bình thường.Lộ Dao mang năm chậu hoa nhãn cầu về tiệm hoa đúng vào lúc hoa tươi cô đặt mua tối qua được đưa đến. Nhân viên đang dỡ hàng trước cửa tiệm.Nhân viên phụ trách dỡ hàng là nhân viên chuyển phát nhanh của khu phố thương mại. Hàng hóa được vận chuyển từ nơi cung ứng đến một địa điểm được chỉ định trước, sau đó nhân viên khu phố sẽ tới đó lấy hàng về.Mặc dù cửa hàng mới chưa chính thức khai trương nhưng mức độ nguy hiểm của tiệm hoa đã được cảnh báo ở mức cao nhất trong khu phố.Lộ Dao không cho phép nhân viên bước chân vào tiệm nên nhân viên chỉ đặt hàng hoá trước cửa, sau đó cô dọn hàng vào không gian và mang vào trong.Tạm thời mọi thứ của tiệm hoa từ trang trí đến kinh doanh đều sẽ do một mình Lộ Dao phụ trách.Lộ Dao mua hoa giống và mấy giàn hoa.Cô khá thích mấy loài hoa đáng yêu mọng nước và có mùi thơm. Cô giành ra một phần ba không gian trong tiệm để đặt mấy giàn hoa mới mua, sau đó lần lượt đặt các loại hoa giống khác nhau lên đó.Bên cạnh giàn hoa là kệ sách, trên kệ là những quyển sách cô yêu thích.Bên cạnh kệ sách có một quầy bar nhỏ, sau quầy bar có tủ kính đựng nhiều loại vật liệu và một chiếc tủ lạnh nhỏ.Lộ Dao không có ý định phục vụ đồ ăn thức uống phức tạp trong này, chỉ định thỉnh thoảng pha cà phê hoặc nấu trà để giữ không khí tự nhiên thôi.Phần không gian còn lại thì cô dành để trưng bày những chậu hoa tươi mới đủ mọi màu sắc, nhìn rất đẹp.Nhưng không biết những người sống ở Thần giới có thấy được cảnh sắc rực rỡ này hay không.Ánh mắt của thần và người không giống nhau. Sau khi trao đổi một mắt với Thúy Hoàng Tinh, Lộ Dao mới biết được chuyện này.Thế giới trong mắt thần linh không phải sắc thái mà là những ký hiệu cứng nhắc tối giản. Thiên địa vạn vật chẳng khác gì vật chết ở trong mắt bọn họ.Lộ Dao đã từng hỏi Ma Thần. Ông ta nói rằng hầu hết các vị thần đến từ Thần Ma giới đều có đôi mắt như vậy, nhưng ông ta xuất thân từ phàm giới, là kiểu người trẻ thai nghén từ ba nghìn thế giới như Bất Độc nên đa số những gì ông ta nhìn thấy vẫn giống phàm linh.Sau khi thành thần, nếu không muốn nhìn thấy phàm linh sống động và thế giới nhân gian thì ông ta có thể huỷ đôi mắt phàm tục đó đi, từ nay về sau chỉ thấy được những ký hiệu tối giản như các vị thần linh khác.Ma Thần không chọn huỷ mắt phàm của mình nên ông ta vẫn nhìn thấy sự sống động của thế giới, cũng có thể vui vẻ hưởng thụ đồ ăn ngon.Nữ thần Biển Sâu là thần linh đến từ Thần Ma giới, thế giới trong mắt bà ấy là những ký hiệu lạnh như băng. Cho dù là loài hải cẩu voi phương Nam đáng yêu vô địch vũ trụ thì trong mắt nữ thần, chúng cũng chỉ mang ký hiệu mượt mà hơn những ký hiệu khác mà thôi. Tuy vậy nhưng nữ thần Biển Sâu vẫn rất yêu thích con dân của mình.Lộ Dao cảm thấy thần linh như vậy mới đúng với hình tượng trong lòng phàm linh.Để tìm hiểu tình hình Thần Ma giới, Lộ Dao lại đi một chuyến đến Thần Điện của nữ thần Biển Sâu. Nhưng sau khi phiên xét xử kết thúc, nữ thần Biển Sâu lại chìm vào giấc ngủ say, đến giờ vẫn chưa tỉnh.Lộ Dao đi một chuyến không công nên đành một mình mày mò.Cô không tiếp tục đi tìm các vị thần khác để hỏi chuyện này nữa.Sau ngày xét xử, có vẻ như chúng thần cũng gặp chuyện phiền não. Lộ Dao có thể đoán được nguyên nhân nên không đến làm phiền bọn họ nữa.Cô quyết định ngầm thừa nhận người ở Thần Ma giới cũng giống nữ thần Biển Sâu, đôi mắt không thấy được vật phàm tục, vậy nên cô mới cố ý chuẩn bị loại hoa nhãn cầu này.Lộ Dao hứng thú đầy mình, làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, thức trắng đêm không ngủ để biến tiệm hoa thành dáng vẻ mà cô thích.Đến rạng sáng hôm sau, sau khi uống một cốc sữa bò nóng và ăn hai miếng bánh ngọt, cô chợt bị cơn buồn ngủ tấn công nên lấy một cái chăn mỏng ra, nằm luôn lên ghế xích đu trong tiệm hoa chợp mắt chốc lát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận