Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1031 -



Chương 1031 -




Lộ Dao: “… Đứng ở góc độ người kinh doanh mà nói nó còn thê thảm hơn việc xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.”
0815: “Cô khác với người chủ trước đã từng làm được đến bước này, anh ta không phải gặp chuyện ngoài ý muốn trên đảo Quán mà là vào hôm rời khỏi đảo để điều hàng thì phi thuyền gặp phải sự cố, không thoát thân kịp.”
Lộ Dao hỏi: “Cơ thể người máy không thể bảo vệ anh ta sao?”
0815: “Lần đó phi thuyền gặp sự cố đúng là hơi kỳ lạ, sau này khi thu gom tàn tích về thì chỉ có phần não điện tử của người chủ đó bị phá huỷ nên mới không thể thoát khỏi sự cố lần đó.”
Việc này liên quan đến điểm mù trong sự hiểu biết của Lộ Dao nên cô cũng không hiểu lắm, hơn nữa cô cũng không hứng thú với nó.
0815 cũng chợt nhớ ra mục đích của chuyến đi này nên tiếp tục nói: “Ba khu của đảo Nội và ba khu của trung bộ không giống nhau cho lắm, nói một cách đơn giản thì tù nhân của ba khu đảo Nội rất tàn ác, giá trị tinh thần đều ở bậc 2S trở lên. Trong số họ không chỉ có người máy chiến đấu không mà có rất nhiều tên am hiểu thao túng tinh thần, xúi giục người khác, cô nhất định phải chú ý đấy nhé, tốt nhất là đừng tỏ ra quá lương thiện với bọn chúng.”
Lộ Dao gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
0815 lại thông báo cho khu ba ra ngoài hoạt động, tù nhân của ba khu trung bộ thì hoạt động trong nội bộ khu vực của mình.
Trúc Duy và Khê là tình nguyện viên của tiệm sách nên được đặc cách.
Lộ Dao cũng yên tâm hơn.
Lúc này 0815 mới chỉ ra hai mười cai ngục đang đứng bên ngoài: “Đội bảo vệ đó đều là những cai ngục có giá trị tinh thần từ bậc 3S trở lên, họ đều từng làm việc trong ba khu của đảo Nội. Trưởng khu Kieren đã xin chỉ thị của trưởng nhà giam, đặc biệt điều động một đội đặc biệt đến đây. Ngày mai họ sẽ tuần tra quanh khu vực tiệm sách, cô biết như vậy là được.”
Mắt Lộ Dao loé lên một ý cười nhàn nhạt: “Có cảm giác rất an toàn.”
Đội bảo vệ thống nhất mặc bộ đồng phục màu xanh lam, khí thế và tư thái cũng khác với những cai ngục mặc đồng phục màu đen mà Lộ Dao từng gặp qua.
Cấp quản lý của đảo Quán sắp xếp như thế càng chứng minh sự đáng sợ của ba khu trên đảo Nội.
Lộ Dao nhận được thông tin từ trước nên đã âm thầm chuẩn bị, đồng thời đảo Quán lại cử đội bảo vệ đặc biệt đến đây như thế đột nhiên khiến cô cảm thấy mong chờ vào ngày mở cửa khu mới ngày mai.
Buổi tối trước khi tan làm, Lộ Dao gọi Trúc Duy và Khê đến phòng làm việc, nói cho họ biết ngày mai sẽ có khách hàng ở khu ba đến tiệm sách.
Hai người họ ở trong nhà giam nên đều biết quy tắc này.
Khê ở trên đảo Quán này lâu hơn nên đã đoán được lần này họ sẽ mở cửa tiệm sách cho tù nhân của khu ba.
Lộ Dao lấy ra trượng Quy Giới bản mini được ngụy trang thành mặt dây chuyền đưa cho hai người họ: “Có lẽ món đồ này không có thể mang về nhà giam được nhưng hai người cứ cầm trước đi, để nó trong tủ bàn làm việc ấy. Ngày mai trước khi vào làm thì nhớ là đeo nó lên người. Nghe cai ngục của ban quản lý nói khách hàng của khu ba rất ghê gớm, lúc hai người làm việc thì nhớ cẩn thận chút, nếu quan sát thấy có gì đó không ổn thì lập tức liên hệ với tôi ngay.”
Hai ngày nay Trúc Duy và Khê đã hoàn toàn cảm nhận được sự cẩn thận, chu đáo và tỉ mỉ của bà chủ, cô khá khác với những người nguyên sinh mà họ từng gặp, nhưng cụ thể là khác như thế nào thì lại không thể nói rõ được.
Cai ngục của hai người họ đến đón, cả hai dọn dẹp đồ đạc rồi rời đi.

Hôm sau, thời tiết rất đẹp.
Tiệm sách mở cửa kinh doanh như thường lệ.
Sáng sớm hôm nay có rất nhiều phi thuyền màu đỏ bay từ phía khu tám sang.
Trúc Duy và Ngân Hoa vừa từ ngoài quay về, hai người họ vừa đi đổi quả bóng bay mới.
Trên phi thuyền, những từ nhân vừa ra khỏi khu ba cũng đang vô cùng hứng thú ngắm nhìn những lá cờ đang bay phấp phới bên ngoài cửa sổ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận