Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 113 - Ông cũng muốn 2



Chương 113 - Ông cũng muốn 2




Ông cũng muốn 2
Cơ Thanh Nghiên đang quét dọn bệ cửa sổ đối diện với khu phòng dành cho khách số một, Lộ Dao định xây khu suối nước nóng ở đây, cô ấy quay đầu lại vẫy tay: “Đi đi.”
Tiểu Trịnh thắt tạp dề, từ nhà bếp lộ mặt ra: “Tôi đang nướng bánh su kem vỏ giòn, chờ hai người về vừa hay ăn được.”
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, tuyết tụ ở khe cây có gai đã tan một nửa, cỏ cây đâm chồi, cây héo lìa cành, sắc xuân xanh um tươi tốt.
Lộ Dao mua một cuộn ống cao su, ngâm bằng thuốc nước ma pháp trong ba ngày cho nó kiên cố mềm dẻo hơn, lại khắc thêm một vòng ma pháp trận cường hóa bên ngoài.
Cô muốn lắp một đường ống từ hồ nước nóng lần trước đi qua khách sạn, xây một khu phòng dành cho khách với chủ đề suối nước nóng, còn muốn mở một dị không gian phía sau vách tường đối diện nhà bếp để xây một hồ nước nóng cho người khổng lồ dùng.
Lộ Dao đặt mục tiêu rõ ràng, ra khỏi cửa thì xông thẳng lên nguồn suối nước nóng trên núi.
Thời tiết ấm dần lên, cỏ cây gần suối nước nóng sinh trưởng cực kỳ tươi tốt, Diên Vĩ, Hắc Thứ và Trúc Châu rơi lại phía sau, ngắm nhìn mấy mầm rau dại tươi mới suốt đường đi, không nhịn được muốn nhổ một cái.
Bất Độc đi khá chậm, mồ hôi ròng ròng.
Thời tiết này quá nóng với cậu rồi.
Lộ Dao leo đến sườn núi, trông thấy hai cây hoa lần trước, băng qua hồ lớn ấm áp họ ngâm mình lần đó rồi đi lên thêm khoảng mười mét, đứng ở sườn dốc đầy đá vụn lấy công cụ và ống nước ra.
Dưới đá vụn có suối nước nóng ồ ạt chảy ra, chắc nguồn suối nằm trên đỉnh núi.
Lộ Dao không lên cao thế được, trước mắt vị trí này đã rất phù hợp để lấy nước rồi.
Cô gạt đá vụn, móc ra một cái ao nước hình cái bát to, bên ngoài được bao quanh bằng đá, trong ao chôn một vòng đá ma pháp nhỏ xíu, trấn lại bằng một ma pháp trận gia cố, trên cái ao dùng một viên đá phiến đậy lên.
Đã xong chỗ lấy nước, đâm ống nước từ khe đá vào ao, khe nước chảy được lấp bằng đá vụn, lại dùng ma pháp để gia cố.
Chôn ống ruột gà chôn xuống đất ven đường đến thẳng khách sạn thì đã có thể dẫn suối nước nóng vào khách sạn rồi.
Lộ Dao gác ống cao su đâm vào ao nước qua một bên, cúi người hì hục đào rãnh.
Chôn ống nước là chuyện rất mệt nhọc, dù đã dùng ma pháp điều khiển công cụ nhưng nửa ngày cũng không xong nổi.
Trên nhánh cây thô to hoa lá rực rỡ, Kết Hương và Tử Diệp nằm sấp chung với nhau, hai gương mặt nhỏ nhăn lại thành da quả hạch đào.
Kết Hương: “Cô ấy lại đến rồi.”
Tử Diệp: “Không thấy có người khác, chỉ có mình cô ấy.”
Kết Hương thấy cái sọt Lộ Dao để gần đó, một cái túi màu hồng chói mắt nằm trong sọt, bên trong là một chiếc hộp.
Cô ấy biết hết.
Kết Hương vô thức liếm khóe môi: “Cô ấy lại mang cơm theo.”
Mắt Tử Diệp sáng rực, nhớ ra miếng thịt và quả mọng màu vàng họ nhặt được trên tảng đá lần trước, chậm rãi hỏi: “Em nói xem nếu chúng ta lấy rau dại đổi với cô ấy, liệu cô ấy có đồng ý không?”
Thức ăn nhặt được trên tảng đá hôm ấy là món ngon nhất họ ăn được sau một mùa trăng.
Mấy hôm nay, Kết Hương và Tử Diệp ra ngoài đều sẽ để ý đến quả mọng màu vàng, nhưng ngoại trừ hoa và rau dại ra thì họ không tìm được gì cả.
Kết Hương không ngờ Tử Diệp có suy nghĩ đáng sợ như vậy, cô ấy mở to mắt, cố gắng nói nhỏ: “Anh điên hả? Anh nhìn cô ấy xem, to lớn như thế, chắc chắn là người khổng lồ gian ác trong truyền thuyết, sao có thể đi bắt chuyện?”
Bạn đời của Kết Hương - Tử Diệp - xuất thân từ bộ lạc Thần Mộc.
So với người tí hon của bộ lạc khác, người tí hon của bộ lạc Thần Mộc luôn khá “ngờ nghệch”.
Nhưng Tử Diệp có mái tóc vàng nhạt, dáng vẻ tuấn tú, mỗi lần nhìn thấy thì trái tim bé nhỏ của Kết Hương lại đập rộn ràng.
Dù rất nhiều khi cậu ấy làm chuyện ngốc nghếch, nhưng chỉ cần nhìn gương mặt này, Kết Hương luôn có thể tha thứ.
Tử Diệp gặp khó: “Vậy phải làm sao đây?”
Kết Hương nhìn chằm chằm vào túi vải hồng trong sọt trúc, lặng lẽ nuốt nước bọt.
Cơm của người khổng lồ thật sự rất thơm, chỉ cần thấy túi vải kia, cô ấy đã có thể nhớ lại mùi vị của thịt và quả mọng ăn được vào ngày hôm ấy.
Tử Diệp ngắm nhìn dáng vẻ Kết Hương lén nuốt nước bọt, khóe môi cong lên.
Vẻ tham ăn của cô ấy rất đáng yêu, có nhìn bao nhiêu lần thì cậu ấy cũng không thấy chán.



Bạn cần đăng nhập để bình luận