Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1286 -



Chương 1286 -



Thích Tư Mẫn vẫn chưa hiểu lắm: “Vậy tại sao chúng tôi được sắp xếp gặp mặt ở cửa hàng thứ mười một?”Thẩm Bình Tiến: “Chắc vì cần kỹ thuật bên đó chữa mắt cho cô.”Thích Tư Mẫn: “Thì ra là vậy, cũng chính là nói bản thân bà chủ không có năng lực chữa khỏi cho tôi. Chỉ vì cô ấy quản lý khu phố này, lại vì khu phố kết nối với các thế giới khác nhau, công việc của cô ấy chỉ là trao đổi thức ăn và công nghệ kỹ thuật của các thế giới khác nhau mà thôi.”Bạch Lộ đang cắt tỉa cây mini đặt ở nhà ấm thủy tinh, cố không tham gia vào cuộc đối thoại của khách hàng nhưng khi nghe vậy thì thật sự chịu không nổi nữa, bèn chen vào một câu: “Cô còn chưa gặp bà chủ mà đã phán đoán bà chủ không có năng lực?”Thích Tư Mẫn nhướng mày nhìn qua: “Tôi nói có gì không đúng?”Hai ngày nay tất cả mọi người đều như có như không tiết lộ bà chủ ghê gớm cỡ nào, nhưng sau khi thấy được khu phố này, lại nghe Thẩm Ty Ty kể về quá khứ của Lộ Dao, Thích Tư Mẫn cảm thấy bản thân Lộ Dao cũng chỉ là một người bình thường.Cô cũng giống họ mà thôi.Thứ đặc biệt là khu phố này cơ.Bà chủ cũng chỉ nhập sản phẩm từ những thế giới khác để bán ở cửa hàng tạp hóa, mọi người không biết sự thật nên mới thấy thần kỳ.Bạch Lộ vẫn định nói gì đó, Cơ Thanh Nghiên từ trên lầu đi xuống, đúng lúc nghe thấy cuộc tranh luận của họ bèn đưa mắt ngăn cản Bạch Lộ tiếp tục tranh cãi, sau đó nói với Thích Tư Mẫn: “Năng lực của bà chủ thế nào, những nhân viên đã theo cô ấy một năm, thậm chí trên hai năm như chúng tôi đây biết rõ vô cùng. Vì cửa hàng bận bịu đã gây ảnh hưởng đến đánh giá của cô về cửa hàng và bà chủ, chúng tôi vô cùng lấy làm tiếc. Có lẽ ngôn từ của nhân viên này làm cô không vui, buổi tối chúng tôi sẽ gửi một phần quà tạ lỗi đến phòng cô, xin cô hãy tha thứ cho sự thiếu chuyên nghiệp của nhân viên.”Thích Tư Mẫn là người ăn mềm không ăn cứng, lúc này lại thấy hơi ngại.Diêu Văn Lan trả lời thay Thích Tư Mẫn: “Trẻ nhỏ giận lẫy, vốn chẳng có gì, hà tất phải khách sáo vậy.”Cổng lớn của khách sạn được đẩy ra từ bên ngoài, Lộ Dao đi vào, thấy khách ngồi đầy sảnh bèn dịu dàng chào hỏi như thường lệ.Thẩm Bình Tiến, Thẩm Ty Ty, Lâm Uẩn và Dụ Hoa đều đứng dậy đi về phía cổng.Ba người đằng trước đi rất nhanh, Dụ Hoa bị bạn thân lôi kéo, bị ép phải tăng tốc.Diêu Văn Lan cũng kéo Thích Tư Mẫn đứng dậy nhưng không đi qua đó.Thích Tư Mẫn biết được cô gái tiến vào là bà chủ, cũng là người quản lý khu phố này từ trong cuộc trò chuyện của đám người đó.Tuổi của bà chủ nằm ngoài dự đoán của cô ta, dung mạo thanh tú, ánh mắt dịu dàng, nhìn thoáng qua chỉ cảm thấy đây là một cô gái trẻ dễ gần, nhìn kỹ lại thì cả người cô như được bao bọc bởi khí chất bất phàm làm người ta không dám khinh thường.Lộ Dao hàn huyên vài câu với khách quen, nhưng cũng không phớt lờ Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn hơi gượng gạo đứng phía xa xa kia.Cô vừa quay về từ Vùng đất vô thần đã nghe hệ thống hiện thực hóa ước mơ báo lại, gặp hai mẹ con Diêu Văn Lan, sắc mặt cô vẫn bình thường: “Bà Diêu, cô Thích. Ngại quá, để hai người đợi lâu rồi.”Va vào đôi mắt trong veo và tựa như nhìn thấu mọi thứ đó, Thích Tư Mẫn cúi đầu, tự dưng thấy hơi quẫn bách.Những người ở đây, dù có lý do gì cũng rất thân thiện với bà chủ.Nhiều người thế kia, hình như chỉ có cô ta là có suy nghĩ xấu.Mà cô ta lại là người cần sự giúp đỡ của bà chủ nhất trong số tất cả những người ở đây.Thẩm Ty Ty hỏi: “Cô đi làm gì vậy?”Lộ Dao như nhớ ra gì đó, dịu dàng mỉm cười: “Bên cửa hàng cho thuê người máy sắp đến tết rồi, có nhà giết heo, mời tôi qua ăn cơm.”Thẩm Ty Ty trợn tròn mắt: “Ngon không?”Thật ra cô ấy định nói “Chỉ chút việc cỏn con vậy thôi à.”Lộ Dao gật đầu: “Thịt heo mới mổ và rau cải do chính thôn dân tự trồng, nấu một nồi dĩ nhiên là ngon rồi.”Tán gẫu vài câu, Lộ Dao đi băng qua mọi người, trở về phòng của cô ở khách sạn suối nước nóng, tận mấy phút sau mới ra ngoài.Thích Tư Mẫn tưởng cô chỉ về phòng thay đồ thôi, mà không biết Lộ Dao nhân lúc đó trốn vào hạt giống không gian ngủ bù một giấc rồi mới ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận