Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 665 - Trai đẹp toàn là mấy kẻ tâm địa gian xảo 2



Chương 665 - Trai đẹp toàn là mấy kẻ tâm địa gian xảo 2




Trai đẹp toàn là mấy kẻ tâm địa gian xảo 2
Ti Kim nhướng mày, tự động lược bỏ câu này, móc tỳ hưu nuốt vàng trong túi ra: “Quy định của cửa hàng là thanh toán trước chạy vặt sau.”
Tô Linh nhận ra mình lỡ lời, cúi đầu hơi đỏ mặt, thò tay đưa ra một thỏi vàng.
Mấy năm nay, Tô Linh để dành được không ít tiền của.
Suy nghĩ của cô ấy khá thiết thực, trang sức thì chỉ mua trang sức vàng nguyên chất, hằng năm còn phải mua mấy thỏi vàng cất trữ.
Sau khi dịch bệnh zombie bùng phát, cô ấy cũng đã từng ngày ngày sờ mó vàng trong tủ két mà sầu lo, không thể mua đồ ăn đồ uống, uổng công hết rồi, giờ cũng coi như không còn đường quay lại rồi.
Nơi Tô Linh muốn đến là hệ thống siêu thị quy mô lớn cách khu chung cư khoảng một cây số. Trong nhà đã hết sạch lương thực dự trữ nên cô ấy muốn đi tìm thức ăn, lương khô, đồ ăn vặt, gì cũng được, chỉ cần có thể ăn là được.
Lần đầu tiên đặt đơn, Tô Linh đã trả tiền danh thiếp, phí chạy vặt giảm 50%, chỉ nhận 0,1 gram vàng.
Nhiệm vụ chạy vặt là đưa cô ấy đi từ khu chung cư Minh Đài đến siêu thị.
Lúc Ti Kim và Tô Linh xuống lầu đã gặp bọn du côn hôm qua Lộ Dao đụng mặt ở khu chung cư. Ba tên đó lười biếng ngồi bên bồn hoa dưới lầu khu chung cư, một người đàn ông bó bột tay bằng quần áo treo trước ngực.
Họ thấy Tô Linh trước, chuẩn bị đứng dậy, ngay sau đó lại thấy Ti Kim bước ra khỏi hành lang thì ngồi xuống trở lại. Ti Kim liếc họ một cái rồi dẫn Tô Linh đi đến cổng lớn khu chung cư.
Anh ta cũng không bẻ khóa để ra ngoài mà ôm Tô Linh bằng một tay rồi trèo qua tường, thoáng cái đã nhảy ra ngoài từ phía trong bức tường.
Tô Linh ở bên ngoài bức tường hết sức kinh ngạc, đám du côn bên trong bức tường cũng ngạc nhiên đứng dậy, thầm mừng rỡ vì lúc nãy đã không gây sự với họ.
...
Đường Quan Âm, Cửa hàng dịch vụ chạy vặt của Lộ Dao.
Harold, Tù Ngọc và Tina đang chạy xe đạp điện, cũng chuẩn bị ra ngoài làm việc.
Hai hôm nay chạy vặt khá hiệu quả, ngoại trừ đơn hàng đó của Ti Kim ra thì mấy đơn trong buổi sáng đều là khách quen từng đặt đơn hai hôm trước.
Chiếu Dạ và đám đàn em sẻ tinh đã lấy gấp đôi số tờ rơi của hôm qua, chuẩn bị đến phát ở khu vực mới.
Cửa hàng chỉ còn lại Chương Thư, Lộ Dao, Lục Minh Tiêu và Đinh Tình, Đinh Tình ăn sáng xong cũng đi ra ngoài.
Lúc Lộ Dao chuẩn bị ra ngoài thì thấy Đinh Tình đang nhìn căn nhà trống sát bên nhà của Đường An Kỳ.
Con phố này vốn là khu phố thương mại, phục vụ cho các hộ dân sống ở khu chung cư xung quanh. Dịch bệnh zombie bùng phát, thương gia ở trên phố lớn gặp họa trước nhất, người thì bị cắn, còn hàng hóa trong cửa hàng thì cũng bị vơ vét sạch bách, giờ chỉ còn lại những cánh cửa đổ nát.
Lộ Dao: “Căn nhà này sao vậy?”
Đinh Tình quay lại: “Không có gì, tôi đang nghĩ xem có nên vào đây ở không.”
Lộ Dao: “Cô không muốn ở trong cửa hàng à?”
Đinh Tình gật đầu xong lại lắc đầu: “Cửa hàng an toàn lắm, ở rất yên tâm. Nhưng đến tối là mọi người đều phải tan làm, tôi thấy tôi cũng nên giống họ.”
Lộ Dao thấy khá vui trong lòng, cô vốn còn lo Đinh Tình không thể trở về như trước được nữa kìa.
Cô gái này thật sự quá kiên cường, không đắm chìm trong quá khứ, không phát điên, không sa đọa, dù đã phải chịu đựng tổn thương như thế nhưng cô ấy vẫn cố gắng không gây thêm rắc rối cho những người xung quanh.
Lộ Dao đi qua nhìn kỹ cửa hàng đó, còn vào bên trong đi một vòng, trên lầu cũng có một cái gác xép nhỏ, còn có nhà vệ sinh, chỉ là không thể bơm nước xả nước, tạm thời không dùng được.
Lộ Dao: “Tôi thấy chỗ này khá tốt đấy, dọn dẹp chút làm một ổ nhỏ, cũng gần cửa hàng. Thay hai cánh cửa trước rồi quét dọn sạch sẽ, lắp thêm mấy món đồ gia dụng. Khi đó để tôi gia cố lại chút cho cô, zombie tuyệt đối không thể tấn công vào.”
Tiểu đội Đường An Kỳ kế bên còn gắn đinh vít cho cửa cuốn, họ lắp cửa cuốn hoạt động thủ công, còn lắp thanh trượt trên vách tường trong cửa.
Nghe thấy Lộ Dao và Đinh Tình đang nói chuyện, Đường An Kỳ lập tức cười vẫy tay với Đinh Tình: “Chào mừng chào mừng, hàng xóm mới.”
Lộ Dao: “Các cô lắp cửa đó thế nào vậy?”
Đường An Kỳ: “Cửa lớn và gác xép trên lầu đều đổi xong rồi, lát nữa thì có thể kéo cửa cuốn lên. Buổi chiều thay cửa cho nhà Tiểu Khương, chắc đến tối là có thể làm xong hết ấy, đến đó là có thể ngủ một giấc ngon lành rồi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận