Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1353 -



Chương 1353 -



Mấy năm nay hổ con ở trong cửa hàng Blind Box, đã lớn lên không ít.Cậu ta trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn cha bị Lục Minh Tiêu giết chết trên màn trời.Nếu nói mấy cái trước vẫn là sự tình nghi miễn cưỡng thì hành động trừ khử zombie ở nước Hoàng Kim của cửa hàng dịch vụ chạy vặt lại là bằng chứng phạm tội không thể chối cãi.Không chỉ có nhân viên mà cả bà chủ cũng đích thân ra tay trừ khử rất nhiều zombie, còn có khách hàng bị liệt vào danh sách đen vì xúc phạm bà chủ, cuối cùng bỏ mạng trong đám zombie.Phiên xét xử hôm nay, không những mời sinh linh, mà cả những dị tộc như vong hồn hay zombie cũng đến, chỉ cần từng tiếp xúc với bà chủ xuyên dị giới Lộ Dao thì đều sẽ có mặt tại đây.Cuối cùng hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng không nhịn nổi nữa, bất mãn nói: [Chủ thần Mặc Chúc ở nước Hoàng Kim cũng không nói gì, chính anh ta còn giúp trừ khử zombie nữa, này cũng quy về cho chúng ta sao?]Mặc Chúc ngồi trên thần vị cúi đầu, xin đừng nhắc đến.Trước không nói zombie, thật ra sinh linh cũng không hiểu tiêu chuẩn phán tội này.“Làm dịch vụ chạy vặt ở thế giới zombie tung hoành, sao không nói là người ta có thể kiếm ra tiền đi, quả đầu này của bà chủ thật biết tính toán!!!”“Không có thực lực thì làm không nổi cái dịch vụ này đâu!”“Tôi không thấy giết zombie thì có gì sai, nếu tôi bị nhiễm bệnh sắp biến thành zombie cũng sẽ mong có người có thể cho tôi một cái chết sảng khoái!”“Nghĩ đến việc có thể ăn mất cả người thân và người yêu, tôi cũng hy vọng có người giải thoát cho tôi sau khi bị biến thành zombie.”“Nhân viên đều là nhận tiền làm việc, từ góc độ của người tìm đường sống mà nói, nhân viên chạy vặt vừa trung thực vừa có thực lực như vậy thật sự quá an tâm luôn!”...Kim Việt thật không hiểu lòng người, anh ta hoàn toàn chẳng hiểu nổi tại sao Nhân tộc với một đống lớn tiêu chuẩn đạo đức và xung đột kiêng dè đồng loại nhất này lại không phẫn nộ với những gì bà chủ đã làm.Cảm nhận được áp lực đến từ đại chủ thần, anh ta không nghĩ nhiều nữa, lập tức chiếu bằng chứng phạm tội tiếp theo.[Tội thần Lộ Dao, sinh lòng đố kỵ vì tình, kích động phàm linh ở thế giới nhỏ bé giết thần—]Nhìn thấy khung cảnh sinh linh lục giới ở núi Bất Tiên lập đội giết tà thần Lục Dao trên màn trời, cuối cùng Lộ Dao cũng tức cười.Lúc đó cô chỉ cảm thấy việc bọn họ làm nhiều chuyện như chuyên đào tạo ra một con rối có tướng mạo và tên giống cô, còn cố tình xóa trí nhớ của Lục Minh Tiêu, chắc chắn không chỉ vì cản trở cô làm nhiệm vụ, hóa ra là gài sẵn cái bẫy ở đây.Câu chuyện này chợt thu hút ánh nhìn của tất cả phàm linh, tuy nói không ra tiếng nhưng tiếng lòng của mọi người còn xôn xao hơn cả người trong cuộc.“Mau cho tôi xem là chuyện gì?!”“Cứ nghe nói bà chủ có một anh người yêu, rốt cuộc trông ra sao vậy? Để tôi xem xem...”“Người yêu của bà chủ... Không dám tưởng tượng dáng vẻ bà chủ yêu đương...”“Không lý nào mà, bà chủ không phải là thần sao? Tại sao ngay cả thần mà cũng có người yêu còn tôi thì không?”“Hóa ra tà thần bị phong ấn hai năm trước phải lòng Ma Tôn sao? Vậy mà không hóng được chuyện này.”’“Khi ấy Yêu Hoàng phải lòng tà Thần, tà thần phải lòng Ma Tôn, nhưng Ma Tôn thích bà chủ mở quán net ở nhân gian. Mối quan hệ bốn gốc quả thật không ổn định, đại chiến giết thần bốn người chết ba, chỉ còn lại bà chủ.”“Gì cơ? Vậy mà là BE hả?”...Kim Việt cạn lời.Họ thật sự không hề quan tâm đến tội ác cô mượn đao giết người chút nào sao?Hệ thống hiện thực hóa ước mơ lại bắt đầu lải nhải với Lộ Dao: [À, nhìn ra họ thật sự không tìm được lỗi sai của cô. Chuyện này rõ ràng là Lục Dao kia sai mà, nàng ta đâm cô một nhát, nhốt cô và nhóc gấu trúc tinh vào thần khí, còn giả mạo cô muốn cai quản khu phố thương mại, hơn nữa chính nàng ta tâm ma khó cưỡng tu thành tà thần, bị phong ấn là nguyện vọng chung của sinh linh lục giới, sao lại là lỗi của chúng ta rồi? Thật biết làm người ta thấy ghê tởm.]Chết tiệt, còn có nội tình vậy sao?Phàm linh vừa xì xào hóng hớt, vừa thương xót bà chủ.Đúng lúc Lộ Dao đi ngang qua nhóm đại lục Phù Thế, vệt máu kéo dài một đường, màu máu trên mặt cô phai đi, trắng như tờ giấy, vẫn còn dư sức châm chọc với linh hồn vô hình kia: [Có lẽ, bị hiểu lầm chính là nghiệp chướng của tôi.]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [...]Chúng sinh nghe bà chủ vẫn còn nhây: “...”Đừng nói là phàm linh, ngay cả các vị thần ngồi dưới Thần Điện cũng thấy mắc cười.Thần Điện chí cao tổ chức hoành tráng một phiên xét xử của thần linh trang trọng nghiêm túc, còn mời phàm linh đến làm khán giả, không ngờ kẻ hề lại là mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận